Mày nàng hơi run rẩy, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt một cái, lạnh lùng thốt: "Hoa huynh đây là có ý gì? Hay là nghĩ rằng trong rượu này của nô tì có độc?" Không nói hai lời, đem tàn rượu trong chén uống một hơi cạn sạch: "Nếu có độc, vậy liền độc chết ta trước thôi!"
Long Phù Nguyệt cũng có chút kinh ngạc, xem vẻ mặt Long Vương phi này, thật sự không giống như là muốn đầu độc, vậy Hoa Bão Nguyệt khẩn trương nóng vội cái gì?
Sắc mặt Hoa Bão Nguyệt khẽ biến thành hơi có chút tái nhợt, thở dài: "Xem như ta nhiều chuyện!"
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc này ánh trăng đã hơi có chút ngã về tây, ước chừng vào khoảng canh ba.
Hoa Bão Nguyệt ngáp một cái: "Tốt lắm, không còn sớm, đa tạ vương gia chiêu đãi."
Lại lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, đi theo ta! Đại ca có lời muốn nói với muội."
Long Phù Nguyệt thấy hắn thần sắc trịnh trọng, không biết hắn lại toan tính bí mật gì, đành phải đi theo hắn rời đi.
Lông mày Phượng Thiên Vũ khẽ chau lại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không tốt lắm.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mới khiến cho một người luôn luôn cợt nhả như Hoa Bão Nguyệt giống như gặp phải kẻ địch? Vẻ mặt khẩn trương?
Hắn phất phất tay, để cho hạ nhân thu thập tàn cuộc, xoay người rời đi.
Còn chưa đi được vài bước, ống tay áo lại bị người giữ chặt, chỉ nghe Long Vương phi cúi đầu nói: "Vương gia, nô tì có chuyện muốn nói."
Phượng Thiên Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572667/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.