Hoa Bão Nguyệt hoảng sợ, vỗ vỗ phía sau lưng giúp nàng: "Nha đầu, ngươi không sao chứ?"
Long Phù Nguyệt lắc lắc đầu, gục xuống bàn không dám đứng dậy, thanh âm buồn bực nói: "Không có việc gì —— Ta không sao."
Thanh âm của nàng có một tia nghẹn ngào cùng nấc nghẹn, hiển nhiên đè nén nước mắt vô cùng vất vả.
Hoa Bão Nguyệt thở dài. Tin tức bát quái như vậy hắn cũng không thích nghe, xem ra là nên nói sang chuyện khác.
Hắn ho một tiếng, đối với đám nam nhân bàn kề cận liền ôm quyền: "Mời."
Hoa Bão Nguyệt đẹp cực kỳ tàn ác, quần áo đẹp đẽ lại quý giá, kiểu cách mười phần, hắn bỗng nhiên nói chuyện với bọn họ, bọn họ đương nhiên bị sủng ái nhược kinh, đều ôm quyền: "Vị nhân huynh này, mời."
"Mời, vị nhân huynh này có gì chỉ bảo?"
Hoa Bão Nguyệt mỉm cười: "Tại hạ nghe nói thái tử cũng là long phượng trong loài người, đáng tiếc tại hạ vẫn chưa có duyên nhìn thấy......"
Hắn hiện tại thầm nghĩ nói sang chuyện khác, để cho đám người này đừng đang đàm luận vị Phượng Thiên Vũ nào đó, kích thích tinh thần đang suy sụp của nha đầu kia.
Lúc Long Phù Nguyệt nói cho hắn biết những chuyện nàng từng trải qua, từng nói ra vài câu về vị thái tử gia này, biết vị thái tử gia này là một cái gối thêu hoa rất đẹp, cho nên liền đem đề tài dẫn tới trên người của hắn.
Thần sắc trên mặt mấy người kia có chút quái dị, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt, vị ‘Ao choàng hoa’ kia nói: "Vị công tử này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572640/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.