"Không đi! Không đi! Không đi!" Long Phù Nguyệt hận không thể lấy kim may miệng của anh trai mình lại.
Đôi mắt Long Phù Hiên đảo một vòng, giơ hai tay lên: "Được được, anh không ồn, không ồn nữa. Chỉ cần em có thể đi ra là tốt rồi. Đừng trốn ở trong phòng mãi thế, ngày mai anh sẽ mang em ra ngoài đi dạo, thuận tiện tìm công việc, em đã lớn như thế rồi, cũng không thể để cho mẹ phải nuôi em cả đời chứ?"
Mẹ Long vỗ vai con trai: "Đừng nói em gái con như vậy, nó mới trở về còn không kịp thích ứng, dù sau mẹ là nuôi nó cả đời cũng nuôi nổi mà."
Long Phù Nguyệt xoa xoa mi tâm. Ai, bây giờ là thế nào đây? Tại sao nàng có cảm giác mình bây giờ là Trư Bát Giới soi gương —— Trong ngoài gì đều không phải là người a?
Hắn liếc mắt nhìn em gái một cái: "Em gái, em tính sao?"
Trong lòng Long Phù Nguyệt hơi động một chút, thở dài: ""Ngày mai em đến thành Đại Lý xem thử, xem có thể tìm được một công việc thích hợp với em không......"
Tình yêu đã không còn, nhưng cơm vẫn phải ăn. Nàng cũng không muốn bám mãi vào gia đình. Có lẽ đi ra ngoài một chút không tồi......
, Long Phù Hiên mừng rỡ, vỗ bả vai em gái một chút: "Ngoan! Đây mới là em gái ngoan của anh, ngày mai anh sẽ mang em đến hồ Nhị Hải (Vân Nam- Trung Quốc),mấy năm rồi không đến đó nhỉ? Phong cảnh nơi đó lại đẹp không sao tả xiết không ít......"
Long Phù Nguyệt xoa xoa huyệt Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572618/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.