Nàng nhớ khi nàng vừa mới rời khỏi thân thể kia thì có một đạo bạch quang tiến vào, trong đầu chỉ cảm thấy có một tiếng ầm ầm vang lên.
Cái kia_____không phải là linh hồn của tiểu công chúa Long Phù Nguyệt chứ?!
Nàng rời bỏ, chủ nhân của thân thể kia lại sống lại?
“Nhưng nàng không phải là ta, Phượng Thiên Vũ_____ Liệu Phượng Thiên Vũ có phát hiện ra hay không? Nếu hắn cùng nàng thân thiết thì làm sao bây giờ?!”
Không thể! Hắn không thể cùng nàng thân thiết được!
Cho dù là cùng một thân thể cũng không được!
Nhưng ……….Nhưng Phượng Thiên Vũ chưa chắc đã phát hiện.
Hắn lại yêu nàng như vậy……….
Long Phù Nguyệt bỗng nhiên ôm lấy đầu! Không dám nghĩ nữa.
Nàng phải trở lại! Nàng nhất định phải trở lại.
Cảm giác đố kị khiến nàng muốn nổi điên lên rồi!
Nàng bỗng nhiên nắm chặt tay mẹ: “Mẹ, con không muốn trở về, con muốn trở lại, đưa con trở lại! Mẹ, van cầu mẹ, đưa con trở lại……….”
Tất cả mọi người đều ngây dại!
Bọn họ mất bao nhiêu sức lực như vậy mới khiến nàng chết đi sống lại, nàng không những không vui vẻ nhảy múa, mà còn muốn trở lại?!
Sắc mặt mẹ nàng tái nhợt, cầm chặt tay con gái mình: “Phù Nguyệt, con làm sao vậy? Chúng ta thật vất vả mới đem con trở về, sao con có thể đòi trở lại được? Con lưu lạc đến cổ đại phải không? Cổ đại có gì tốt? Trọng nam khinh nữ. Cũng không coi phụ nữ là người. Hơn nữa cuộc sống lại lạc hậu như vậy…Phù Nguyệt, con gái ngoan à, bất luận ở bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572595/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.