Phượng Thiên Vũ thấy sắc mặt nàng bỗng nhiên trắng bệch, lắp bắp kinh hãi. Đem nàng ôm vào ngực mình: “Phù Nguyệt, nàng làm sao vậy?”
Long Phù Nguyệt chấn động, từ từ tỉnh hồn lại.
Ảo ảnh trước mắt biến mất không còn gì nữa, nàng lắc lắc đầu, tìm khắp trong trí nhớ nhưng cũng không nhớ được mình khi nào thì bị người khác đánh như vậy.
Ừm, chắc là ma chướng.
ma chướng (cách gọi của đạo Phật, chướng ngại do ma quỷ gây ra)
--- ------ ------
Nàng ngẩng đầu nhìn nữ tử đang bị đánh kia, chợt cảm thấy máu nóng dâng trào. Không chút suy nghĩ, một bước liền nhảy vào viện.
Nàng rốt cuộc có chút khinh công, hán tử kia chỉ cảm thấy hoa mắt, roi trong tay liền bị người khác cướp mất!
Hán tử kia lắp bắp kinh hãi, ngẩng đầu nhìn lên, thấy trước mặt là một nữ tử áo tím.
Cũng không biết vì sao, bộ mặt không thấy rõ lắm, tựa hồ cực kì xinh đẹp.(Cổ Nhược vì không muốn để người khác chú ý, nên đối với bọn họ sử dụng huyễn nhan thuật, người ngoài cũng không thể thấy rõ khuôn mặt chân thật của nàng được, chỉ có giữa bọn họ với nhau mới có thể thấy được).
Cô gái kia tức giận trừng mắt nhìn hắn, mở miệng liền mắng: “Tên khốn kiếp vô liêm sỉ này, tại sao ngươi phải ra tay độc ác đánh nàng như vậy?!”
Hán tử kia sững sờ một chút.
Trong thành này hắn được coi là bá chủ một phương, gần như không ai dám trêu chọc.
Lại không nghĩ rằng đoá hoa trước mặt chỉ là một nữ tử bình thường, cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572578/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.