Long Phù Nguyệt囧!
Con rùa lớn như vậy bảo nàng làm thế nào mang ra ngoài đây? Mà nàng cũng không dám a….Nếu nhỏ đi một chút thì tốt rồi.
Nàng miễn cưỡng cười nhẹ một cái: “À, ừm…..rùa tiên à, ngươi xem, ta tuy là Thánh Nữ nhưng lại chẳng biết gì hết. Ngươi đi theo ta chỉ sợ sẽ ủy khuất ngươi thôi…….”
Hai con mắt của đại Ô Quy bỗng sáng như hai cái đèn pha, chăm chú nhìn Long Phù Nguyệt, bỗng nhiên ha ha nở nụ cười. Tiếng cười vang khắp bốn phía sơn cốc, vô số hòn đá lớn nhỏ lăn xuống.
Long Phù Nguyệt hoảng sợ, cả giận nói: “ Con rùa thối, ngươi cười cái gì?”
Rùa lớn ngưng cười, cúi đầu: “Thánh nữ còn có điều chưa biết, đài hoa sen này có thể giúp thánh nữ khôi phục một phần thần thức, cho nên pháp lực cũng khôi phục một chút, “Hồi xuân thuật” của Thánh nữ thập phần linh diệu a…”
“Hồi xuân thuật?” Long Phù Nguyệt nhớ tới khi chơi game cũng có pháp thuật này, thuật này chuyên dùng để chữa bệnh, nếu vậy sẽ giống cô bạn Triệu Linh Nhi kia sao….
Wow, thì ra mình cũng biết cái này nha! Không biết phải sử dụng như thế nào?
Trong lòng nàng vừa nghĩ tới ba chữ “Hồi xuân thuật”, trong đầu liền nhớ ra mấy câu khẩu quyết tâm pháp, cũng chẳng suy nghĩ nhiều nữa, hai tay nàng làm động tác giống như đóa hoa sen sắp nở, miệng lầm bầm khẩu quyết.
Một luồng ánh sáng màu trắng nhu hòa từ trong tay nàng phát ra, chiếu thẳng tới người Phượng Thiên Vũ.
Phượng Thiên Vũ vốn bị một chút thương tích, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572560/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.