Cổ Nhược đứng chắp tay, đôi mắt chậm rãi quét chung quanh một vòng, thực xác định gật gật đầu: “Không sai, nơi này không phải Linh Xà đảo, bản đồ địa hình Linh Xà đảo ta đã thấy qua. Không có núi......”
Hoa Tích Nguyệt ngẩn ngơ, khép hờ hai mắt, giống như đang xem xét.
Một lát sau, nó suy sụp mở mắt, trên khuôn mặt phấn hồng nhỏ nhắn bỗng nhiên ra vẻ sâu sắc một ít, liếc mắt nhìn Cổ Nhược, ha ha nói: “Lầm...... Lầm rồi.”
“Sai lầm rồi? Làm sao sai lầm rồi?” Long Phù Nguyệt không hiểu nhìn Hoa Tích Nguyệt.
Cái đầu nhỏ của Hoa Tích Nguyệt cúi thấp xuống: “Mang đi lầm chỗ rồi, nơi này quả thật không phải Linh Xà đảo, ngươi cũng biết, kiểu truyền đi này có chút khác biệt...... Nơi này hình như đối với Linh Xà đảo có chút khoảng cách......”
Mọi người một đầu đầu hắc tuyến, tiểu hồ ly cắn răng hỏi: “Có chút khoảng cách là bao nhiêu?”
Hoa Tích Nguyệt đầu cúi thấp hơn: “Có chừng năm sáu trăm dặm đường đi......”
Mọi người!!!!
Khác biệt không khỏi cũng quá lớn đó!
Năm sáu trăm dặm đường, đủ bọn họ chạy mấy ngày!
“Vậy bây giờ chúng ta ở nơi nào?” Long Phù Nguyệt cẩn thận hỏi.
Hoa Tích Nguyệt dùng đuôi to che trước khuôn mặt nhỏ nhắn: “Ta cũng không biết.”
Tựa hồ có một đại đội quạ đen bay qua đỉnh đầu.
Ngay cả Cổ Nhược không tình cảm, không vui, không buồn nhất trong đám mà cũng có không lời nào có thể miêu tả được.
Long Phù Nguyệt nhìn Hoa Tích Nguyệt: “Nếu không, ngươi lại truyền một lần nữa?”
Hoa Tích Nguyệt liếc mắt trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572527/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.