Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, thở dài: “Không có việc gì, chỉ là hôn mê bất tỉnh.”
Ôi, vì sao ngất đi là không là hắn? Hắn cũng rất mệt.
Hắn liếc mắt nhìn lão nhân giữ mộ: “Ngươi là đệ tử của huynh ấy?”
Lão nhân giữ mộ gật đầu, thân phận nếu đã bị bại lộ, hắn cũng không có ý định giấu diếm nữa.
Vung tay dùng sức chà xát hai cái ở trên mặt, đã lấy xuống mặt nạ da người. Lộ ra tướng mạo sẵn có ở bên trong.
Mày rậm mắt to, khoảng chừng trên dưới bốn mươi tuổi. Mắt có thần, xem thân pháp, võ công dường như rất cao. Bất quá hắn bị tiểu hồ ly giật điện một ít, cho tới bây giờ, nửa người vẫn còn tê dại. Chỉ miễn cưỡng đứng vững.
“Tốt, vậy ngươi, ta có lời muốn hỏi ngươi.” Phượng Thiên Vũ thản nhiên phân phó một câu, liền ôm Cổ Nhược đi về gian phòng rách nát.
Long Phù Nguyệt mất rất nhiều máu, tay chân nàng cũng có chút tê dại.
Nàng gắng gượng đi theo phía sau Phượng Thiên Vũ.
Tiểu hồ ly vốn dĩ lười biếng ghé vào trong lòng Long Phù Nguyệt, lúc này lại bỗng nhiên nhảy xuống đất, đi theo phía sau người giữ mộ.
Đoàn người lại đi vào gian phòng nhỏ có đặt mấy cổ quan tài.
Người giữ mộ lặng yên đốt một ngọn nến.
Phượng Thiên Vũ đem Cổ Nhược đặt ở trên giường, ngồi xuống ở bên cạnh, liếc mắt nhìn người giữ mộ, thở dài một hơi: “Nếu như ta đoán không lầm, thân phận của ngươi vô luận ở quốc gia nào đều là người giữ mộ, có phải thế không?”
Người giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572494/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.