Trăng treo trên bầu trời, rõ ràng là không có mây, nhưng ánh trăng lại mông lung, nhìn không rõ ràng.
Từng trận gió lạnh rít gào, vô số Quỷ Hỏa trôi nổi trên những ngôi mộ.
Long Phù Nguyệt sinh ra và lớn lên ở hiện đại, tất nhiên biết này Quỷ Hỏa kỳ thật chính là ma trơi, không hề sợ.
(nếu ai quên rồi thì ma trơi là hiện tưởng photphin(PH3) và diophotphin (H2H4) tỏa ra lúc thi thể phân hủy, thóat lên mặt đất và bốc cháy)
Nàng ẩn thân ở một nơi khuất gió, hướng ra phía ngoài nhìn thăm dò.
Bên trong bãi tha ma lại không có động tĩnh gì đặc biệt. Chỉ có những con chim lạ không biết từ đâu tới đây chít chít xèo xèo kêu không ngừng.
Kêu đến khiến sống lưng người run lên.
Khó khăn lắm đợi cho qua canh hai, lão đầu tử kia trong tay cầm một chiếc đèn phong đăng, ẩn ẩn hiện hiện đi quanh mấy nấm mồ, rồi lại quay về gian phòng nhỏ kia.
Long Phù Nguyệt như một con mèo nhỏ rình bắt mồi, ngay cả một bóng quỷ cùng không nhìn thấy, không khỏi có chút nhụt chí.
“Có lẽ thật là hán tử kia trông nhầm rồi, để cho nàng chạy đến địa phương phân chim này bị đông lạnh nửa đêm.”
Nàng lại đợi một hồi, thế nhưng lại mơ mơ màng màng ngủ gật.
Cũng không biết là sao lại thế này, nửa mê nửa tỉnh, nàng bỗng nhiên giật nảy, rùng mình một cái, mở mắt thật lớn.
Nhìn khắp xung quanh, bỗng nhiên ánh mắt chăm chú, mở to hai mắt!
Ở phía xa cách tại mấy nấm mồ mới, loáng thoáng một bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572475/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.