Dương Côn Vũ nhíu mày, nói: “Sát Thần bỗng nhiên tới nơi này, chỉ sợ Khai Dương quốc cũng sắp gặp tai ương rồi!”
Dương Cẩn Hiên nói: “Thằng nhãi này diệt nhiều quốc gia, Diêu Quang, Thiên Cơ, Ngọc Hành...... Hiện tại lại đây đến Khai Dương quốc của chúng ta, hắn không phải là muốn đem tất cả quốc đô này tiêu diệt chứ?”
Long Phù Nguyệt cũng rùng mình một cái: “Thằng nhãi này không phải là Tần Thủy Hoàng chuyển thế chứ? Muốn thống nhất sáu nước? Vậy phải chết bao nhiêu người?”
Dương Côn Vũ nói: “Việc này tuyệt không đơn giản, nhất định phải mau chóng báo hoàng huynh.”
Dương Cẩn Hiên cũng liền gật đầu liên tục: “Đúng, đúng, phải mau chóng báo cùng hoàng huynh biết. Nhưng...... Nhưng...... Hoàng huynh biết thì có tác dụng gì? Khai Dương quốc chúng ta cũng không phải một nước lớn, ngay cả Ngọc Hành quốc không phải đối thủ, Khai Dương...... Khai Dương chỉ sợ cũng khó trốn......”
Nhớ tới kết cục những quốc gia kia sau khi diệt vong, nhất là kết cục tất cả các người con của quốc vương nước Thiên Cơ bị bắn chết, thân thể hắn không khỏi phát run lên.
Long Phù Nguyệt cũng đã được nghe nói kết cục khi nước Thiên Cơ mất nước, các hoàng tử cùng các công chúa tránh không khỏi cũng rùng mình một cái, không được! Tuyệt đối không thể để cho bi kịch ở nước Thiên Cơ tái diễn ở Khai Dương quốc, nàng nhất định phải làm gì mới được.
Nhưng —— Nhưng bằng công phu mèo quào của nàng, phải làm sao mới có thể ngăn hắn lại? Ai, đáng tiếc đại sư huynh không ở đây, bằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572431/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.