Máu tươi từ quần áo trước ngực hắn tuôn ra ào ạt, giống như một đóa hoa sen màu đỏ đang từ từ nở rộ ra. Long Phù Nguyệt nhìn đến mất hồn, trong lòng không khỏi tê rần.
Người này thật sự là vị Cửu vương gia ma quỷ theo như đồn đãi kia sao? Sao hắn lại ngu như vậy, hắn không phải có một thân võ công sao? Vì sao không cầm máu trước? Làm hại nàng suýt nữa liền không nhịn được thúc giục ra tiếng.
“Sao hắn ra vẻ cùng ta rất quen thuộc? Xem bộ dáng của hắn, giống như ta đã từng là người yêu của hắn, đối với trong trí nhớ của nàng hoàn toàn không có hắn...... Hay là, hắn là người yêu của chủ nhân thân thể này?”
Nàng nhớ lại hai năm trước trên tường thành dán bức tranh rất giống mình, hay là thật sự là chính mình?
Nhưng ta hiện tại đã không phải là ‘Ta’ kia rồi, nên không thể thừa nhận tình cảm trước đây của chủ nhân thân thể này......
Long Phù Nguyệt vẫn cho rằng mình là hai năm trước mới xuyên qua, chỉ là sai lầm chiếm lấy khối thân thể này, hiện tại gặp thái độ vị Cửu vương gia này đối với chính mình mờ ám như thế, liền cho là hắn có lẽ là yêu đời trước của mình. Vậy thì cùng nàng một chút quan hệ cũng không có.
Trong đầu Long Phù Nguyệt có chút hỗn loạn lên. Liên tục xua tay: “Ngươi nhận lầm người rồi, ta thật sự không biết ngươi. Ngươi, ngươi đừng tiếp tục đi theo chúng ta. Ai đi đường nấy.”
Ai đi đường nấy?! Phượng Thiên Vũ cắn răng thầm thì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572429/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.