Nàng ngừng lại một cái, nói tiếp: " Thái tử gia lại nói Vạn Tuế gia muốn bội ước, phong dân nữ làm sườn phi của Cửu vương gia. Dân nữ nghĩ rằng, hoàng thượng là miệng vàng lời ngọc, có thể nói phải là nhất ngôn cửu đỉnh, làm sao có thể làm ra chuyện được chim quên ná, đặng cá quên nơm như vậy được? Thái tử gia rõ ràng là nhục mạ hoàng thượng, xuyên tạc ý tứ hoàng thượng, thay đổi là người khác nói như thế, dân nữ nhất định sẽ tặng hắn ta vài cái cái tát, giáo huấn hắn tội danh dám giả truyền thánh chỉ. Nhưng ngài ấy dù sao cũng là thái tử, cho nên dân nữ cũng chỉ cúi đầu nghe. Nhưng trong lòng nửa điểm cũng không tin tưởng. Vì không dám cãi với thái tử, dân nữ lại thỉnh thái tử ăn cơm, ai ngờ thái tử hoàn toàn là không lĩnh tình, ngài ấy...... Ngài ấy còn vươn tay muốn đánh dân nữ. Dân nữ không dám trốn, là hồ ly dân nữ nuôi sốt ruột đỡ cho chủ, dùng chính thân thể nho nhỏ của mình đi chắn cơn thịnh nộ lôi đình của thái tử gia. Thật không nghĩ đến, chính là như vậy, lại đắc tội thái tử gia, dân nữ sợ ảnh hưởng thái tử gia ăn cơm, đành phải xin được cáo lui trước...... Hoàng thượng, không biết dân nữ làm như thế là sai chỗ nào? Nếu như nói dân nữ có sai lầm, thì phải là dân nữ không tin tưởng lời nói của thái tử gia..., Nhưng là, trong lời nói của thái tử gia rõ ràng là giả dối a? Hoàng thượng thánh minh, xin Hoàng thượng minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572327/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.