Tiểu hồ ly sớm nhảy ra, rung đám lông trắng lên trên người, dương dương đắc ý nhìn Long Phù Nguyệt. Long Phù Nguyệt lại ngơ ngác đứng ở nơi đó, hai mắt đăm đăm: "Ta —— Ta đã giết người...."
Tiểu hồ ly nhảy đến trên người của nàng, móng vuốt nhỏ vỗ vỗ mặt của nàng: "Đừng sợ, giết người có gì đặc biệt hơn người? Ngươi không giết người kia thì người kia sẽ giết ngươi....."
"Nói cho ngươi biết...... Ta cho tới bây giờ chưa từng giết người...... Ô ô ô......" Dao găm trong tay Long Phù Nguyệt rốt cục rơi trên mặt đất, nàng dùng hai tay che mặt, không dám nhìn bộ dạng mã tặc đã bị giết dưới tay nàng.
"Không có việc gì, không có việc gì, chuyện gì cũng sẽ có lần đầu mà, lần sau lại giết người sẽ không sợ..." Tiểu hồ ly ở trong ngực của nàng quýnh lên an ủi.
Long Phù Nguyệt gần như bị nó nói dở khóc dở cười, vỗ đầu nó một chút: "Còn lần sau giết người? Ta mới không cần! Giết người lúc này đã đủ cho ta gặp ác mộng nửa năm! Cũng không phải chơi game, Chuyện gì cũng có làn đầu..."
Tiểu hồ ly co cổ lại, mặt hồ ly nhìn qua dĩ nhiên là cười tủm tỉm: "Đúng rồi, mấy tên này tại sao bỗng nhiên lại giống như nổi điên? Người một nhà với nhau mà đứng lên chém?"
Long Phù Nguyệt kinh ngạc nhìn nhìn nó: "Ta còn tưởng rằng là ngươi giở trò quỷ chứ, nói như vậy, không phải ngươi?" Quay đầu nhìn ‘ đại sư huynh ’ một cái: "Đại sư huynh, không phải là huynh giở trò quỷ chứ?"
Người nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572282/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.