Nàng cắn răng một cái, sờ soạng tiểu hồ ly một phen: "Tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Ngươi nếu như có thể trốn liền chính mình trốn đi."
Tiểu hồ ly trên chóp mũi tất cả đều là mồ hôi, thân thể nho nhỏ run rẩy càng ngày càng lợi hại, cũng là không chịu lùi bước: "Không được! Ta nếu vứt bỏ chủ nhân một mình chạy trốn, sẽ làm đồng loại của ta chê cười!"
Lại qua ước chừng nửa canh giờ, trên người tiểu hồ ly da lông đã muốn chảy mồ hôi ướt đẫm, mà lớp màng kia cũng càng ngày càng mỏng, có nhiều lần, móng vuốt sói gần như muốn chạm đến da thịt Long Phù Nguyệt. Đám sói đem màng bảo hộ tiến tới tiến lui, nhìn tới xa xa, liền nhìn thấy như có một ‘ quả trứng một màu lam nhạt, bị đám sói cũng lăn qua lăn lại.
Long Phù Nguyệt biết chỉ trong khoảnh khắc kết giới sẽ bị sói công phá, cắn răng một cái, muốn mạnh mẽ phá vỡ kết giới, để cho tiểu hồ ly trước hết đào tẩu.
Chợt nghe xa xa có tiếng sáo vang lên. Làn điệu cực kỳ quái lạ. Như là biển cát gió nổi lên, hoặc như là có quái vật gì ô ô khóc nỉ non......
Thanh âm này vừa mới nổi lên, đám sói bỗng nhiên đình chỉ tất cả động tác, hai lỗ tai dựng thẳng lên, trong đôi mắt xanh biếc toát ra sắc thái khủng bố.
Long Phù Nguyệt mừng rỡ, có thể thổi sáo, nhất định là người. Lúc này có thể nghe được thanh âm của người phát ra không thể nghi ngờ chính là Thiên m.
Nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572265/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.