Đôi mắt xanh mượt của tiểu hồ ly hồ ly mắt lập tức có ánh sáng sắc bén bắn ra, nó quả thật thời gian đã rất lâu chưa ăn qua thịt gà rồi, thứ nhất là nó sẽ không có phương tiện biến ảo thành hình người, thứ hai tất cả những chú gà trong phủ này từ một năm trước đều bị nó bắt hết, ngay cả những con gà ở thôn xóm gần đó cũng bị nó trộm sạch. Lúc này vừa nghe mỗi ngày có gà có thể ăn, nó nhất thời hưng phấn lên.
Một mắt đôi hồ ly nhìn Long Phù Nguyệt: "Ngươi nói thật? Ngươi sẽ không động từng ngọn cây cọng cỏ trong phủ này, viên ngói, hòn sỏi, chỉ là ở trong này?"
Long Phù Nguyệt gật gật đầu: "Đúng vậy, ta ở thoải mái là được, yên tâm, hoàng đế đem ta phong làm quận chúa, về sau nhất định còn có thể ban cho thật nhiều thứ. Ngươi xem, ta chẳng những không chạm vào những thứ này, ngoài ra còn có thể đem thêm thật nhiều đồ trân quý vào. Vốn dĩ hoàng đế muốn đem nơi này trùng tu lại, nhưng nếu ngươi đáp ứng làm quản gia của ta, ta liền cầu hoàng đế không nên động nơi này dù chỉ một ngọn cây cọng cỏ, mọi thứ vẫn giữ nguyên như cũ. Ngươi xem, ta về sau ở nơi này, đối với ngươi thực có lợi đúng hay không? Chuyện tốt như vậy đây chính là qua khỏi thôn này sẽ không còn phòng trọ......"
Long Phù Nguyệt rất có tài ăn nói, một phen nói có lý có cứ, đem tiểu hồ ly lừa dối tâm động không thôi. Ánh mắt xanh rờn vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572230/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.