Long Phù Nguyệt thản nhiên nói: "Ta chỉ muốn tự do, thỉnh vạn tuế gia thành toàn!"
"Tự do?" Ánh mắt lão hoàng đế híp mắt nhíu lại, trong đôi mắt hiện lên một chút ánh sáng lợi hại: "Chẳng lẽ làm Vương Phi sẽ không tự do? Ngươi một lòng muốn tự do, hay là —— Ngươi muốn quay về Thiên Cơ quốc của ngươi?"
Thanh âm của ông ta lạnh như băng và thâm trầm, hình như có nồng đậm sát khí lộ ra. Nha đầu kia bản lĩnh kỳ lạ, nếu không thể là Thiên Tuyền Quốc có thể dùng, vậy cũng chỉ có thể tiêu diệt nàng! Nhưng mà trước mắt đúng là thực sự cần dùng nàng, ông ta còn không muốn lại giết nàng dễ dàng như vậy......
Long Phù Nguyệt bị âm thanh lạnh như băng của ông ta hù dọa khẽ run rẩy, ngẩng đầu nhìn ông ta liếc mắt một cái, thấy sắc mặt ông ta âm trầm, gần như không có biểu tình gì, nhưng trong đôi mắt đã có ánh sáng lợi hại lộ ra, giống như ẩn chứa sát khí mạnh mẽ nặng nề.
Mà Phượng Thiên Vũ, sắc mặt hắn lại xanh mét, một đôi mắt hoa đào híp lại, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Long Phù Nguyệt trong lòng chấn động, biết một khi trả lời không đúng, chỉ sợ liền lập tức sẽ mang họa sát thân! Gần như là nói theo bản năng: "Không! Dân nữ không muốn trở về nước Thiên cơ, dân nữ chỉ muốn rong chơi vài năm nữa, mới lo lắng đến chuyện hôn nhân đại sự."
Thần sắc lão hoàng đế có chút hòa hoãn xuống dưới, ngữ điệu trở nên nhẹ nhàng, cười nói: "Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572204/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.