Thái tử lại thấy hứng thú, mày nhíu lại, nói: “Cửu đệ, đây là ngươi không đúng, chính vị tiểu công chúa này đã nói mình biết khiêu vũ ngươi che giấu là không tốt, Có chuyện tốt mọi người cùng nhau chia sẻ chứ sao.” Rồi lại cẩn thận đánh giá Long Phù Nguyệt một chút, chậc chậc hai tiếng: “Di, nha đầu kia quả nhiên là một mỹ nhân. Không nghĩ tới sau hai năm không gặp đã trưởng thành như vậy….”
Phượng Ngàn Vũ nắm chặt ly trà trong tay, không biết tại sao, thấy đại ca nhìn Long Phù Nguyệt, trong lòng hắn bỗng dâng lên một cỗ lửa giận không thể tả, hận không thể móc tròng mắt của hắn ra…. (nhok: tất cả mọi người đều nhìn huynh định móc hết sao, PNV: ta móc mắt ngươi bi h, =.=! á ta chạy a..)
Long Phù Nguyệt nhìn hắn một cái, vụng trộm làm cái mặt quỷ, hừ, dám xem thường nàng, nàng sẽ cho hắn hối hận một chút!
Nàng đương nhiên cũng biết Phượng Ngàn Vũ nói vậy là vì mặt mũi của nàng, không muốn nàng giống như nghệ kỹ biểu diễn cho người ta xem. Nhưng biết là một chuyện, nhưng trong lòng thấy thoải mái lại là một chuyện khác.
Nàng quay ra sau, chạy đến trước mặt Thủy Diệu m, cười híp mắt nói: “Vị tỷ tỷ này, có thể nói với mụ mụ nơi này một tiếng, để nàng chuẩn bị cho ta một bộ xiêm y khiêu vũ không?”
Thủy Diệu m cũng là tinh xảo đặc sắc thiên hạ, lại lăn lộn nhiều năm giữa chốn phong tình như vậy, tuy rằng Phượng Ngàn Vũ đem cảm xúc che giấu vô cùng tốt, nhưng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572164/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.