Mắt thấy Phượng Thiên Vũ nằm trên giường sau suất án ngủ say, nàng cũng muốn được như vậy muốn chết, nhưng cũng không dám ngủ, chỉ có thể mở to hai mắt nhìn chằm chằm đồng hồ nước......
Canh một qua đi rồi bây giờ lại đến canh hai, cho tới bây giờ không khỏi có cảm giác một canh giờ lại trôi qua khó khăn như vậy, nàng gần như là thấy dài như cả năm, mí trên cũng mí dưới liều mạng đánh vào nhau, nàng thấy vậy liền liều mạng ngắt mình một cái, dùng đau đớn để bức bách chính mình tỉnh táo…
Một canh giờ gian nan cuối cùng cũng trôi qua. Long Phù Nguyệt nghe được bên ngoài đánh canh năm, vừa định nhảy dựng lên kêu Phượng Thiên Vũ, ngoài trướng liền truyền đến thanh âm của hai công công: “Vương gia, trời đã canh năm, chúng nô tài hầu hạ Vương gia rời giường.”
Thanh âm bọn họ không lớn không nhỏ, vừa nghe đã biết được huấn luyện. Phượng Thiên Vũ lười biếng ngáp một cái: “Hai ngươi, có thể vào được.”
Long Phù Nguyệt giật mình mở mắt to, thì ra có thái giám chuyên đánh thức Vương gia rời giường, tên biến thái kia còn muốn nàng nhìn chằm chằm đồng hồ nước làm chi? Hắn lại muốn chỉnh nàng!
Long Phù Nguyệt trong lòng tiểu vũ trụ hừng hực bốc cháy lên, nhưng nàng lại học ngoan, không dám mắng hắn, chỉ dám lấy hai mắt to trừng hắn, nếu trong ánh mắt có thể bắn ra dao nhỏ, phỏng chừng Phượng Thiên Vũ liền biến thành con nhím.
Phượng Thiên Vũ chậm rãi nhìn hai thái giám hầu hạ mặc triều phục, sau đó tà tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572070/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.