Điềm nhi không biết nàng đang nói cái gì. Nhưng hiểu được ý tứ trong lời nói, nàng mở to hai mắt bật cười: "Ngươi lừa quỷ sao, ngươi nhìn bàn tay của ngươi nhỏ bé, không chai sạn, giống như người chưa từng chạm tay vào nước. Làm sao giống con nhà nông cơ chứ?”
Long Phù Nguyệt cúi đầu nhìn vừa thấy. Trời ạ, hai tay nhỏ bé này so với kiếp trước của nàng còn tinh tế trắng mịn hơn, móng tay được sơn màu hồng nhạt, quả nhiên, quả nhiên không giống với đứa con nhà nông....
Nàng nhẹ nở nụ cười: "Ta, cha mẹ ta đều rất thương ta, nên ta chưa bao giờ làm việc nhà nông...... Ai nha, sắc trời không còn sớm, chúng ta nên giặt nhanh lên. Đừng nói nhưng lời vô ích nữa.
Giặt không xong, Lãnh quản sự kia lại đến K chúng ta!”
"K?"Điểm nhi mởi to mắt ngạc nhiên.
"Ha ha, chính là ý sẽ phạt chúng ta đó. Vị Lãnh tổng quản kia vừa thấy giống như Vương Hi Phượng, chúng ta vẫn là không cần chọc nàng ấy thì tốt hơn.”” Long Phù Nguyệt rất có bản lĩnh xem tướng. Vừa thấy tướng mạo người, có thể đem tính cách đặc thù của người khác hiểu khá rõ.
Điềm Nhi tuy rằng nghe được không hiểu rõ lắm, nhưng có thể hiểu được ý tứ. Bật cười, nói: "Nguyệt nhi, ngươi là dân Thiên Cơ quốc”
Nói chuyện như thế? Khá cổ quái a.
Long Phù Nguyệt làm cái mặt quỷ, cười ha ha: "Ừ, có thể là thế. Hắc hắc. Cách mười dặm phong tục đã khác, huống chi là hai quốc gia, thói quen nói chuyện đương nhiên không giống nhau rồi. À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572048/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.