Người nọ cuối cùng cũng ngưng cười, môt ngón tay như bạch ngọc chỉ vào Long Phù Nguyệt: “Tiểu nha đầu, ngươi nói rất đúng. Bất quá, ta nghĩ ngươi nói rất đúng, ta là nam nhân, là nam nhân hàng thật giá thật nha.”
“Cái gì? Ha Ha ngươi lừa quỷ à? Ngươi là nam nhân thì ta đây cũng là nam nhân! Có nam nhân nào như ngươi, bộ dạng hại nước hại dân như vậy chứ?” Long Phù Nguyệt mới đầu còn hốt hoảng, sau đó cười ha hả.
Người nọ liếc mắt nhìn nàng, thân mình nhẹ di chuyển, bỗng nhiên tiến tới trước mặt nàng, dung nhan tuấn tú gần trước mặt, cười híp mắt nói: “Bé Ngốc, ta và người cùng đánh cược, thế nào?
“Đánh cược? Đánh cược cái gì?” Long Phù Nguyệt đột nhiên cảm nhận được 1 loại áp lực vô hình, ngây ngốc hỏi 1 câu.
Người nọ cười đến tự nhiên: “Cược thân phận của ta, nếu ta là nam nhân ngươi sẽ trở thành người của ta, nếu ta là nữ nhân ta sẽ là người của ngươi. Thế nào?”
Này…Long Phù Nguyệt ngây người.
“Như thế nào? Ngươi không dám cược? Ngươi không phải rất có lòng tin sao?” Người nọ liếc mắt nhìn nàng.
“Cái kia ta…” Long Phù Nguyệt không nói, thầm nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ hắn…Thật sự là một nam nhân sao? Nhưng, nhìn thế nào cũng không giống mà!”
“Rốt cuộc có đánh cược hay không? Ngươi ngay cả một chút dũng khí cũng không có chút nào sao?” Trên mặt người nọ có một tia không kiên nhẫn, tiếp tục chèn ép nàng.
Trong đầu Long Phù Nguyệt đấu tranh kịch liệt: “Con bà nó, đánh cuộc thì đánh cuộc, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572025/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.