Tây Minh đại lục.
Một trạch viện yên tĩnh trong một tòa thanh lớn ở trung tâm đại lục, không ai biết trạch viện này chính là tài sản của Hỗn Độn Tiên Ma Tông. Lý Phi Yến và Vinh Cơ bị Huyễn Vân để lại nơi này cho một đệ tử nguyên anh kỳ gọi là Quách Trùng rồi chạy mất.
Theo sau một gã sai vặt vào hậu viện, mới đến trước nguyệt môn thì cả hai nhìn thấy một tiểu cô nương đang tưới hoa trong sân, Tiểu cô nương này trông còn nhỏ tuổi hơn Lý Phi Yến, chỉ chừng bảy tám tuổi, rất là xinh xắn, nổi bật với đôi mắt màu lục đặc trưng, thấy hai người đi vào, tiểu cô nương mỉm cười chào hỏi một cái, sau đó lại cuối đầu nghiêm cẩn chăm sóc hoa, Lý Phi Yến đột nhiên phát hiện trong ánh mắt Vinh Cơ có một tia sáng chói hưng phấn, nàng lập tức có dự cảm không hay, bất giác run run khóe miệng.
Quách Trùng để bọn họ ở lại trạch viện này nghỉ ngơi một ngày, Lý Phi Yến cũng không có hứng thú đi tham quan, sau khi nhận phòng liền ngủ một giấc ngon lành, nàng dù sao cũng đang tuổi lớn, ngủ nhiều một chút ngực mới lớn lên được, trong lúc đó Vinh Cơ lại đi làm công cuộc tìm kiếm bằng hữu của mình.
………
Sáng hôm sau, Lý Phi Yến đang ngủ trong phòng thì đột nhiên có người đạp cửa xông vào.
“Yến Yến, đừng ngủ nữa, ta mang Tử Tình đến rồi này.”
Sắc mặt Lý Phi Yến đen như đáy nồi, từ trên giường bật dậy, trừng mắt liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-menh-lo/3250843/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.