Ngươi nói cái gì?
Nhìn ánh mắt tức giận của mấy cường giả hóa thần này, Lý Phi Yến dùng vẻ mặt hết sức vô tội nói:
“Vâng, ta nói ta chọn Hỗn Độn Tiên Ma Tông.”
“Ngươi…”
Quỳnh Tiêu tức xanh cả mặt, ánh mắt lộ ra chút sát khí, lạnh lùng nhìn Lý Phi Yến.
“Hừ! ta cho ngươi thêm một cơ hội thay đổi ý định, Huyễn Vân cũng không nói cho ngươi lợi ít gì, ngươi cũng không thể nào có tuyệt phẩm linh căn như Vinh Cơ, Hỗn Độn Tiên Ma Tông nổi tiếng khắc nghiệt với đệ tử mới, vào đó ngươi cũng chỉ là một đệ tử tầm thường, chúng ta cho ngươi nhiều lợi ít như vậy, ít ra đủ cho ngươi tu luyện đến kim đan.”
“Các vị tiền bối, thật xin lỗi nhưng ta thích sự công bằng hơn loại đãi ngộ mà các vị nói, không phải mọi người đều nói tu tiên chính là chèo thuyền trên dòng nước ngược, không tiến ắc lùi sao? Cho dù ta không có thiên phú bằng người khác, xuất phát điểm thấp hơn bọn họ nhưng ta vẫn tin tưởng vào năng lực của chính mình, chỉ có bằng năng lực của mình leo lên thì mới có ý nghĩa. Vả lại Huyễn Vân tiền bối từng nói, dù chúng ta có là trung phẩm linh căn bình thường cũng không vấn đề gì, chứng tỏ dù chúng ta không có thiên phú kinh người, tiền bối vẫn đánh giá cao chúng ta, còn các vị thì sao? Nếu Vinh Cơ không phải là tuyệt phẩm biến dị linh căn, các vị có thèm nhìn đến nàng không? Chỉ với điểm đó thôi cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-menh-lo/3250838/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.