Đêm khuya, Lý Phi Yến đang đã tọa trên cành cây, đột nhiên nàng mở mắt, bóng đêm trong Lâm Vụ sơn cốc này đặc biệt đen đặc, một chút ánh sáng cũng không có, nhưng bóng tối lại càng làm cho tính cảnh giác tăng cao, nàng cảm nhận được có gì đó dị động ở cách bọn họ không xa, Lý Phi Yến lập tức gọi Vinh Cơ và Lưu Dục.
Vinh Cơ và Lưu Dục cũng nhận ra có điểm khác thường, trong không khí truyền đến một mùi gay mũi, gần giống như mùi máu, Lưu Dục đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói:
“Có kẻ muốn hãm hại chúng ta.”
Sắc mặt Lý Phi Yến trầm xuống.
“Các ngươi đợi ở đây.”
Vinh Cơ kéo nàng lại.
“Vết thương của ngươi…”
“Ta không sao.”
Nói xong Lý Phi Yến thả người nhảy xuống đất, nàng tiếp đất bằng tứ chi nhẹ nhàng như một con mèo không phát ra tiếng động nào, cảm quan mạnh mẽ cũng là một lợi thế, dù hai mắt không thấy nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được sinh vật sống xung quanh, Lý Phi Yến vừa tiếp đất đã lướt về một vị trí sau một góc cây, nàng chính xác cảm nhận được một người đang đổ cái gì đó phát ra mùi tanh ở đó. Không chần chờ, Lý Phi Yến nhảy đến, bàn tay vung lên đánh mạnh vào gáy đối phương, người này chỉ kịp rên khẽ một tiếng đã bị đập bất tỉnh, Lý Phi Yến xách cổ áo kẻ này chạy trở lại chổ củ.
Dù Cảm quan không mạnh bằng Lý Phi Yến nhưng hai người Vinh Cơ vẫn có thể mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-menh-lo/3250831/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.