Một tháng sau ngày Lưu quản gia đến, cả nhà của Lý Phi Yến vẫn sống tại Triệu gia thôn như cũ, Lý phụ Lý mẫu đã bắt đầu sốt ruột.
Hàng ngày, Lý phụ thường hay đi lại trong sân, lâu lâu lại ngó nhìn ra cửa thôn.
Lý mẫu ngồi trong nhà may vá nhưng lại không hề có tinh thần, may được vài đường lại ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Lý Phi Yến nhìn bọn họ như vậy, chỉ có thể thở dài.
Hôm đó, sau khi Lưu quản gia rời đi, nàng đã tìm cớ cố tình hỏi đến thân phận của Lý phụ, một đứa nhỏ ngây thơ tò mò đặt câu hỏi là hết sức bình thường, không ai nghi ngờ mục đích của nàng. Lý phụ liền nói tất cả căn nguyên mọi chuyện cho nàng biết, nhưng sự thật là Lý phụ chỉ muốn trút bầu tâm sự chính mình mà thôi.
Dựa vào những gì Lý phụ nói cùng với những gì nàng tự mình suy luận ra, mọi chuyện cuối cùng cũng rõ ràng.
Lý Phụ tên thật là Lý Hoài Nghĩ, là thứ tử của trưởng tộc Lý gia, một trong mười đại thế gia của Văn Nam quốc.
Ở thế giới này có khái niệm công lực và võ công giống như phim kiếm hiệp nàng hay xem, mà Lý gia cũng là một gia tộc luyện võ có danh tiếng.
Lý phụ thân là con của tộc trưởng nhưng sinh ra lại không có thiên phú luyện võ, kinh mạch nhỏ yếu không thể luyện ra nội lực, trong một thế gia đại tộc mấy trăm người như vậy đương nhiên chịu hết mọi loại khi nhục, bị cười là phế vật, thậm chí ngay cả đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-menh-lo/138420/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.