(Xuân phong đắc ý (春風得意) chỉ sự đỗ đạt, đường làm quan rộng mở, thăng quan tiến chức thuận lợi)
Trần Mặc Bạch chỉ cười rồi kéo cô lên nhà.
“Ăn cơm xong anh sẽ đi thăm ngài Hall với em, em đến nghe xem ý kiến ông ấy thế nào nhé.”
Ngồi vào bàn ăn, hiếm khi Thẩm Khê không thiết tha gì với chuyện ăn uống, cô chỉ máy móc nhét cơm vào miệng.
Trần Mặc Bạch nhịn không được mà gõ gõ mặt bàn: “Em chẳng thưởng thức hương vị của những món anh làm chút nào cả, anh sẽ buồn lắm đấy.”
“À? Vâng.” Thẩm Khê lại thở dài một hơi.
“Thật ra, anh thấy việc ngài Hall đề cử em làm kỹ sư trưởng là một quyết định đúng đắn mà.” Trần Mặc Bạch cười nói.
“Tại sao?”
“Ví dụ như khi các bộ phận khác nhau sinh ra tranh chấp thì nhất định em sẽ tìm ra cách giải quyết khách quan nhất, tuy rằng trong quá trình nói chuyện em sẽ khiến người khác tức chết, nhưng họ sẽ bị thuyết phục bởi nhận định của em.”
“Thật ư?”
“Nếu không tin thì đừng hỏi anh nữa.” Trần Mặc Bạch cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Khi Trần Mặc Bạch và Thẩm Khê đến phòng bệnh của ngài Hall, họ nghe thấy giọng nói không hài lòng của y tá.
“Tôi đã nói rất nhiều lần rằng ông phải giảm bớt lượng đường nạp vào cơ thể rồi cơ mà, thế mà ông vẫn nằm trên giường ăn kẹo que!”
“Tôi chỉ ăn một cái thôi mà… Bình thường tôi phải ăn đến hai, ba cái lận, như thế này là đã giảm lượng đường rồi còn gì!” Khó có khi nghe được giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ly-toc-do/1110743/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.