*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này Trần Mặc Bạch mới ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Khê đang ngồi ở phía trên, ánh mắt anh đầy thành kính, như thể Thẩm Khê chính là đám mây hư ảo trên trời cao.
“Chúng ta cùng một loại người, anh và em đều cố chấp và nghiêm túc theo đuổi những kết quả thuần túy nhất. Nếu yêu một người, chúng ta đều sẽ hy vọng người ấy cũng sẽ thích chúng ta một cách trọn vẹn. Anh muốn em hiểu một Trần Mặc Bạch chân thật, muốn em tin tưởng Trần Mặc Bạch và cũng muốn em yêu một Trần Mặc Bạch như thế. Bất kể em có phát hiện anh không hoàn mỹ đến đâu thì em sẽ vẫn luôn kiên định mà ở bên anh. Như thế… anh mới dám quang minh chính đại mà yêu em.”
Đôi mắt anh ngập tràn sức lực, đó không phải cảm giác ác bách mà nó là một nguồn sức mạnh muốn đẩy Thẩm Khê lên cao hơn, xa hơn nữa.
“Quang minh chính đại yêu em ư? Vậy nên… trước kia anh đều yêu thầm em sao?”
“Đúng vậy, anh thầm thương em.” Trần Mặc Bạch thẳng thắn thừa nhận.
Thẩm Khê dừng lại, cô vẫn nghĩ chỉ có mình thầm mến Trần Mặc Bạch. Cảm giác này giống như cô nghĩ mình chỉ có một giọt nước nhưng thực ra đã sớm chiếm được cả một đại dương mênh mông.
“Dù Skyfall là một phần của anh thì đó cũng là mảnh ghép hoàn mỹ nhất trong những điều không hoàn mỹ của anh.” Thẩm Khê cười đắc ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ly-toc-do/1110735/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.