Giang Bùi Di còn chưa nói hết câu đầu tiên thì Lâm Phỉ Thạch đã không nghe thấy anh ta đang nói gì — chiếc điện thoại kéo dài hơi tàn chạy được nửa phút vẫn không may chết máy do bị nước vào. 
Giang Bùi Di nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại tối đen, đau đớn từ vết thương trên lưng kéo đến muộn màng. Cậu không nhịn được mà cười nhạo chính mình. 
Trên thực tế, Giang Bùi Di vốn là một người rất ít khi phạm sai lầm, cậu đã quen với việc tính trăm phương ngàn kế, cân nhắc và cẩn thận từng bước. Cộng với khả năng thích ứng tình huống cực kỳ nhanh nhẹn của mình khiến tỷ lệ sai lầm của cậu thấp đến một mức nhất định. Nhưng ngay cả khi cậu dự đoán mọi việc như thần, cậu cũng sẽ không bao giờ ngờ được thôn Tháp Bộ mang hình dạng của một thôn dân bình thường này lại che giấu bí mật và âm mưu lớn như vậy. Chỉ có thể nói là vô ý lật thuyền trong mương. 
Giang Bùi Di trước đây chưa bao giờ kí thác sự sống của mình lên người khác. Nhưng sự việc xảy ra đột ngột, bây giờ cậu chỉ có thể hy vọng rằng tên Lâm Phỉ Thạch trông có vẻ không đáng tin cậy kia có thể đáng tin cậy một lần. 
Gió đêm thổi qua bên tai, mí mắt cậu càng ngày càng nặng. Nhiệt độ toàn thân nhanh chóng lạnh đi, hai mắt dần dần tối sầm lại. 
Edit: Ngư - Beta: Sở ( Ngư Tửu Quán) 
.... 
Ánh đèn của hơn 20 xe cảnh sát sáng ngời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-luu-nguoc-dong/2883070/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.