Nghe giọng nói của Lâm Vãn Thu, đối phương lại giữ im lặng. Lâm Vãn Thu nghi ngờ “A lô” thêm một lần, lúc này giọng nói thuần hậu, trầm ổn của đàn ông vang lên: "Tôi là Cố Bá Bình."
Lâm Vãn Thu rơi vào trầm mặc, ngón tay dùng sức siết chặt điện thoại.
"Cô là. . . . . . Lâm Vãn Thu?"
Không ngờ vừa mới nghe giọng, Cố Bá Bình đã nhận ra mình, Lâm Vãn Thu khắc chế nỗi mông lung dưới đáy lòng, nhỏ giọng lên tiếng: "Cháu xảy ra chút chuyện, Bạch tiên sinh thuận tiện giúp đỡ thôi. Giữa hai chúng cháu không có chuyện gì cả ."
Cố Bá Bình ý thức được cô đang giải thích với mình, không nén được nụ cười khổ: "Đã là quá khứ, không cần giải thích chuyện gì với tôi. Đúng rồi, Thuật Bắc đâu?"
Lâm Vãn Thu không ngờ Cố Bá Bình nói chuyện nhã nhặn như vậy: "Anh ấy đi chạy bộ, rất nhanh sẽ về."
Vừa nói xong, Bạch Thuật Bắc đã bấm mã khóa vào nhà , Lâm Vãn Thu vội vàng đưa điện thoại cho anh, dùng khẩu hình miệng nói: "Điện thoại của chú Cố."
Ánh mắt Bạch Thuật Bắc lườm cô một cái, Lâm Vãn Thu đã đem điện thoại di động nhét vào tay anh, ngay sau đó chạy vào phòng bếp.
Cố Bá Bình đột nhiên trở về nước, vậy có nghĩa là. . . . . . Lâm Vãn Thu không dám suy nghĩ nhiều, tay chuyên chú khuấy đảo cháo trong nồi, mùi thơm bốc lên khắp gian bếp nhưng cô ngược lại không có khẩu vị.
Thời điểm dùng điểm tâm, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lua/3197436/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.