🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cổ Long nói, đối với lãng tử, tết đến là một chuyện rất khổ sở.



An Tiệp không biết mình có được tính là lãng tử hay không, tết đến đối với y chẳng là cái gì, thế nhưng…Y hơi cúi đầu, từ cửa sổ hàng hiên nhìn xuống có thể thấy tốp năm tốp ba bọn trẻ được nghỉ cùng người lớn xách túi to túi nhỏ về nhà, khắp nơi nơi đều là khung cảnh vô cùng náo nhiệt.



Y thở ra một luồng khói trắng, thời điểm cả thế giới đều náo nhiệt này, không một ai chú ý tới vẻ lạnh lùng của người vẫn đứng một bên yên lặng ngắm nhìn.



An Tiệp nhớ đến khi y còn trẻ, thích ngồi chỗ tối tăm, thích đợi trong góc khuất, tự cho là khống chế được toàn cục lại không bị người khác chú ý tới, thế nhưng bây giờ y đã thực sự không còn bị ai chú ý, thực sự bị đặt trong một góc khuất của thế gian….mà lòng lại không vui vẻ.



“Người người đều đang bận rộn hạnh phúc mà sống, không ai nhớ đến mày, rốt cuộc mày là An Ẩm Hồ mười mấy năm trước, hay là An Tiệp trong hiện tại đây” Y nghĩ nghĩ, đón gió lạnh mùa đông, lặng phắc nhìn chung quanh, thế giới này vẫn không thuộc về y.



Mạc Thông mang theo một đống đồ lớn, vừa dẫm dẫm chân vừa đi lên lầu thì thấy được tình cảnh đó___Thiếu niên vẫn là một đầu tóc rối mềm mềm, trên mình chỉ mặc có một cái áo len xanh đậm, dưới chân xỏ đôi dép lê bông, cửa nhà không đóng, có lẽ là vừa mới xuống nhà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lu-lai-quy/2061306/quyen-2-chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.