*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng thét chói tai, âm thanh chạy trốn, âm thanh các vật thể ngã xuống bể tan tành hoặc vỡ tan loạn lên.
Lý Mục Dương đứng trong trung tâm cơn, không hề vì cảnh tượng đó thay đổi một chút nào.
Con mắt huyết hồng của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Quạ Đen, nhìn chằm chằm vào cái tên một lần lại một lần đâm thủng bàn tay của hắn, làm cho hắn trở nên cuồng bạo.
Loảng xoảng.
Hắn đẩy đoạn chân nằm trên bàn chạm vào đùi mình ra, bước từng bước về phía Quạ Đen.
Rặc răc....
Rặc rặc...
Rặc rặc...
Mỗi một bước chận hắn đều dùng sức dẫm nát trái cây và hạt cafe trên sàn.
Lý Mục Dương không thể khống chế được chính mình, giống như có một con quái thú ở bên trong cơ thể hắn, con quái thú bị chọc giận kia thúc giục hắn làm ra những việc càng điên cuồng hơn nữa.
"Lý Mục Dương...". Thôi Tiểu Tâm bò dậy từ dưới đất, giọng gấp gáp la tên Lý Mục Dương.
Nàng bị luồng khí nổ tung kia đẩy ngã, trên mặt trên tay đầy những vết rách. Những vết thương kia không chỉ không làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng, ngược lại làm cho người ta cảm thấy nhiều hơn một cảm giác thê mỹ.
Nàng chỉ nhìn thấy Lý Mục Dương phóng tới tên sát thủ đóng giả bồi bàn kia, sau đó tên sát thủ bay ra ngoài, thân thể của nàng cũng bị một cỗ lực lớn đẩy đập lên tường sau đó trượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan/107944/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.