Chật vật khóc, có lẽ, đây là lần cậu khóc nhiều nhất từ lúc chào đời tới nay.
Không cách nào khống chế cảm giác đau lòng, có người nói, đó là vì hắn thật sự đã thay đổi cậu.
Nói thật, cậu chán ghét thay đổi của chính mình.
Bởi vì như vậy, cậu sẽ trở nên yếu ớt, ỷ lại, thậm chí, bắt đầu nhớ hắn…
Còn tưởng rằng cậu rời đi sẽ khiến Yunho điên cuồng tìm người, đây không phải lần đầu, cho nên hai anh em Kara cùng Carr đã sớm chuẩn bị tâm lý, ai ngờ, Yunho lại bình tĩnh vô cùng.
Hắn an phận tới trường đi học, xử lý vấn đề bên Mĩ, mà ngay cả Kwon Ji Kyu hắn đột ngột quyết định cứu phút cuối, Yunho cũng giúp nó sắp xếp nơi ở thích hợp, hỏi hắn vì sao, Yunho chỉ nói, dù sao nó cũng là máu mủ của ba nuôi.
Không phải nhân từ, lại càng không phải lương tâm bất an, chẳng qua chỉ đơn giản là đền bù tổn thất.
Một loại chuộc tội với việc hắn cướp Hee Chul đi…
“Anh là đang muốn nói với Kim Jaejoong, anh ta vẫn có thể ở bên cạnh anh sao?” Nằm trên giường bệnh, nhìn trần nhà, Kwon Ji Kyu bình tĩnh mở miệng.
“Có lẽ vậy…” Nở nụ cười khổ, ngoài ba chữ kia, Yunho thật không biết nói gì.
Xoay người, ngay lúc Yunho chuẩn bị rời đi, Kwon Ji Kyu đột nhiên bật cười, Yunho nhíu mày, không quay đầu lại, nhưng vẫn nghe rõ những lời nó nói.
“Anh biết không, Jung Yunho, áy náy và bồi thường là con dao hai lưỡi, nó có thể khiến anh trả giá rất nhiều, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830782/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.