Không sợ chết, là điểm chung của hai người.
Chỉ khi nắm tay Yunho, Jaejoong đột nhiên nhận ra, chết với cậu không phải không đáng sợ, mà là vì sống không hề có ý nghĩa, mới không quan tâm tới tử vong, mà bây giờ không sợ, là vì Yunho nói, hắn không sợ chôn cùng…
Lúc Yunho cùng Jaejoong xuất hiện trước trụ sở của Kwon Ji Kyu, người của Kwon Ji Kyu ngay lập tức tiến lên chặn Carr đang theo phía sau, ý tứ rất rõ ràng, Kwon Ji Kyu đã sớm chờ hai người họ.
Vào trong nhà, khung cảnh lại một lần nữa lặp lại, chỉ khác, bên cạnh Kwon Ji Kyu không phải Kim Hee Chul mà thay bằng Kwon Ji Hee, mà Jaejoong, thì ở bên người Yunho.
“Giao Yoochun ra đây.” Trực tiếp đòi người, Jaejoong ngay cả dong dài cũng giản lược.
Quả thật như cùng một khuôn mẫu khắc ra… Kwon Ji Hee nhíu mày, nhưng Kwon Ji Kyu lại cười.
“Thật thú vị, lần trước Yunho hyung cũng đòi người như vậy, lần này lại đổi thành anh, Kim Jaejoong, anh quả thật rất giống với anh ấy…”
Nghe Kwon Ji Kyu dùng giọng điệu tràn ngập trào phúng mà nói, khó chịu của Jaejoong toàn bộ thể hiện trên mặt, trừng mắt nhìn nó, Jaejoong hiển nhiên đang cố gắng đè nén cơn giận trong lòng, phát hiện ra điều ấy, Yunho vội vàng nắm chặt tay cậu…
“Cậu muốn cái gì, tôi đều sẽ đưa, chỉ cần cậu giao Park Yoochun ra đây.” Vứt bỏ mọi thứ một cách rõ ràng, Yunho kiên định nói.
“Anh đều cho?” Như đang nghe chuyện gì kì lạ, Kwon Ji Kyu cười híp mắt. “Ý của anh là, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830775/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.