Dỗ ngon dỗ ngọt, là thứ cậu khinh thường nhất từ trước tới nay.
Cậu không tin người, nên cũng không tin người ta sẽ nói sự thật.
Nhưng khi hắn nói ra, cậu lại cảm thấy ấm áp.
Thật sự, vì quá mức giống nhau, mới có thể bị hắn sắp xếp ư…
“Vậy nên, tôi mang cậu về nhà nhé…”
Lúc Yunho hôn cậu, Jaejoong nghe thấy Yunho nói một từ mà cậu chưa từng cảm nhận, nói đúng ra, cậu không nghĩ trên đời này, có sự tồn tại của nhà cậu.
Nhưng hiện tại, Yunho lại nói, hắn dẫn cậu về nhà, đáng sợ hơn là, cậu vậy mà không ghét…
Nhìn chằm chằm hai mắt đầy nghiêm túc của Yunho, chuông điện thoại kêu khiến Jaejoong thừa cơ lựa chọn trốn tránh, nhặt điện thoại bị ném xuống nền, Jaejoong vừa định ấn nút nghe, Yunho đã đoạt mất.
Thấy rõ tên người gọi, Yunho liền bá đạo ấn từ chối!
“Jung Yunho!” Nhìn chằm chằm Yunho, Jaejoong hoàn toàn không hiểu vì sao hắn phải làm như vậy, cho dù người gọi tới có là Yoochun đi chăng nữa…
“Việc Park Yoochun muốn nói chỉ là Junsu thôi, cậu không cần dây vào, hiện tại, cậu chỉ cần quan tâm tôi là đủ rồi.” Ôm eo Jaejoong, thứ phấn khởi của Yunho lại đang rục rịch trong thân thể Jaejoong.
Nhiệt độ cùng ánh mắt Yunho như vậy, Jaejoong đương nhiên hiểu rõ là có ý gì, chỉ có điều, tính tình bướng bỉnh lại khiến cậu muốn cướp di động của mình lại, Yunho đương nhiên không đồng ý, hai người cứ như vậy dùng tư thế quỷ dị mà tranh chấp trong xe.
Nếu là lúc bình thường, Jaejoong tự tin mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830772/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.