Thật sự dám nổ súng sao, cậu đang đùa gì vậy?
Nhìn chằm chằm vào họng súng đang nhắm thẳng vào Yunho của Jaejoong, Kwon Ji Kyu nở nụ cười, Hee Chul dừng tay không tấn công Yunho nữa mà Yunho cũng nhìn Jaejoong mà cười.
“Nếu như không có người của em ở đây, Kim Jaejoong, có lẽ em sẽ tin tưởng lời anh nói, nhưng mà hiện tại, em chỉ cho rằng đây là cớ thoát thân của anh và Yunho hyung thôi.” Kwon Ji Kyu vung tay lên, lập tức bốn phía bị người của cậu ta bao vây.
Tình thế, rõ ràng bất lợi cho Yunho và Jaejoong.
“Cậu tin hay không không quan trọng, tôi chỉ muốn hỏi cậu có cần không?” Nắm chặt súng, trong mắt Jaejoong không hề có ý tứ vui đùa. “Cậu muốn bắn vào tay, chân hay là ngực Jung Yunho, tôi nghĩ tôi đều có thể nhắm chuẩn.” Liếm môi, Jaejoong đang rất kích động.
“Anh sẽ không nổ súng.” Khẳng định, Kwon Ji Kyu thản nhiên giang tay ra. “Anh là người của Yunho hyung, không có lý do gì để tổn thương hyung ấy cả ── Nếu anh dám nổ súng với Yunho hyung, em sẽ để anh đi.” Kwon Ji Kyu không phải đang đánh bạc, mà cậu tự tin, không có người nào lại đi thương tổn người quan trọng của mình.
Nếu như Yunho đủ quan trọng với Jaejoong, cậu sẽ không động thủ.
Ít nhất, trong số những người cậu đã gặp, không có ai sẽ…
“Lời này là cậu nói đấy, đừng có hối hận.” Như bắt được điểm yếu của cậu ta, Jaejoong từng bước đến gần Yunho, trước mặt Kwon Ji Kyu cùng Hee Chul, đặt họng súng lên ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830740/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.