Thủy tinh rơi đầy đất, một kích tràn ngập sát ý, dù là ai cũng đều hiểu rõ đây tuyệt không phải thiện ý!
Lúc Carr kinh hô lên, theo phản xạ, Jaejoong định đẩy Yunho ra lại bị Yunho ôm chặt vào ngực, thân thể Yunho chấn động một chút, Jaejoong biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Định cúi đầu xem xét tình hình của Yunho thì hắn đã chậm rãi buông lỏng Jaejoong, ngã xuống trước mặt cậu, Carr xông lên trước đỡ Yunho lại thấy hắn hai mắt nhắm chặt.
“Boss, cậu thế nào rồi? Boss…”
Carr đang gọi đột nhiên ngừng lại khi thấy Jaejoong ngồi xổm xuống giật áo Yunho, muốn ngăn cản cậu lại nghe thấy Yunho cười!
“Ông chủ?” Carr khẩn trương gọi.
“Jung Yunho, anh cho rằng làm như vậy là lừa được tôi sao? Tôi không mù, không thể nào không phát hiện viên đạn đã sượt qua người tôi!” Jaejoong nheo mắt lại, tỉnh táo nói.
“Tôi cho rằng ôm cậu thì cậu sẽ không phát hiện, xem ra, tôi đánh giá cậu quá thấp rồi.” Mở mắt ra, Yunho cười nhìn Jaejoong tức giận.
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Yunho, kỳ thật, Jaejoong hiểu được, Yunho ôm cậu không chỉ vì muốn trêu cậu, quan trọng hơn, hắn thật sự muốn bảo vệ cậu.
Bằng mạng của hắn…
Khẽ hừ một tiếng, Jaejoong bỏ qua Yunho, đang lúc cậu đứng dậy định đi lại bị Yunho vươn tay giữ chặt, không để cho cậu có cơ hội phản kháng, trực tiếp đè xuống mặt đất.
“Anh làm gì, Jung Yunho, thả tôi ra!” Jaejoong phản kháng giãy dụa.
Mặc kệ Jaejoong chống cự, đè lên cậu, Yunho không quên giao việc cho Carr đang đứng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830733/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.