Như thể đang bước đi trên con đường trở lại quá khứ, người khác nhau, lại làm việc giống nhau.
Sớm đã biết điều đó, không phải sao?
Không tin tưởng bất cứ chuyện gì, cũng không để người khác có cơ hội tổn thương mình, càng không để mình vết thương chồng chất.
Thờ ơ lạnh nhạt nhìn mọi việc xảy ra, từng người đều cho rằng cậu quá sợ hãi với có phản ứng như vậy, chỉ có chính cậu hiểu rõ, cậu thật sự không quan tâm…
Đến câu lạc bộ của Yoochun, Jaejoong biết rõ, những người kia nhất định sẽ báo cho Yoochun, cho nên cậu đến chỗ mà nhóm đua xe hay tụ tập, không vào phòng riêng mà một mình ngồi trước quầy bar uống rượu, đồng phục trên người bị che đậy bởi áo khoác mượn tạm từ bartender, cho dù có khả năng gặp đám Lucas phiền toái kia cũng không sao cả.
Dù sao, có ai để ý đến sống chết của của cậu đâu… Không đúng, có lẽ, có một người?
Trong đầu đột nhiên hiện lên gương mặt của Yunho, Jaejoong bật cười, nhấp ngụm rượu.
Cậu nghĩ cái gì vậy, rõ ràng hắn đã hại cậu mất đi toàn bộ, cậu vì sao còn nhớ tới hắn?
Tên kia, cậu đã sớm ngờ rằng hắn sẽ làm như vậy, mua tự do của cậu, giờ cậu hai bàn tay trắng, thậm chí so với lúc trước bị mẹ vứt bỏ, cậu còn thảm hại hơn.
Cái gì cũng không có, chỉ có chính bản thân mình…
“Hì, Jaejoong, sao lại một mình ở đây uống rượu giải sầu thế này, chúng tôi còn tưởng rằng cậu tới chơi xe đấy!” Khoác bả vai Jaejoong, người xa lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830729/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.