Ngọn lửa trước mặt dần dần lan rộng, tiếng nổ mạnh không ngừng xông vào tai nhưng lại không thèm để ý đến.
Khác với những người đang la hét ầm ỹ, Yoochun chẳng những không kinh hoảng, ngược lại nhìn chằm chằm vào ngọn lửa, để cho màu đỏ của lửa phản chiếu trong mắt gã, nhuộm mắt gã thành một màu đỏ chói.
Cảnh sát đã đến, vì không muốn sự việc trở nên phiền phức, Yoochun báo tên Kim Ri Nam, mặc dù biết, như vậy có lẽ sẽ khiến Jaejoong sống không được khá giả gì, nhưng ít nhất, có thể giữ được thanh danh của Jaejoong.
Bởi vì gã hiểu, Kim Ri Nam cho dù không thương Jaejoong, cũng sẽ không cho phép Jaejoong phá hư hình tượng của ông trong xã hội.
Điều này, Yoochun đã đặt cược thắng.
Không một tin tức nào được đăng lên báo, cảnh sát chỉ đơn giản ghi chép lại một chút, dường như trên thế giới này không hề có một vụ cháy xe nào, tan thành mây khói.
Yoochun muốn là người Jaejoong nhìn thấy đầu tiên khi tỉnh lại, cho nên đã đến bệnh viện, nhưng trước lúc gặp được Jaejoong, có người, đã sớm đợi gã.
Không trách cứ, không tức giận mắng mỏ, đi đến trước mặt Yoochun, Junsu chỉ đưa ly cà phê đen trên tay cho Yoochun.
“Không sao chứ?” Junsu dùng ba chữ kia mở đầu.
Không phải hỏi vì sao gã lại làm việc này, cũng không hỏi vì sao gã lại ở đây, mà hỏi gã, không sao chứ…
Cầm lấy ly, Yoochun không lên tiếng, nhìn gã như vậy, Junsu nở nụ cười, có chút đắng chát, nhưng vẫn là vẻ đáng yêu mà gã quen thuộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830726/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.