Nằm dài trên ghế sopha cao cấp, tai nghe không ngừng vang lên các bài hát, khóe môi cậu cong lên nhè nhẹ, cảnh này mà để cho người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ lại gây nên một hồi bạo động.
Mở cửa đi tới, trên tay cầm một tập tài liệu, Yoochun trừng mắt nhìn Jaejoong đã nghiễm nhiên coi nơi này là nhà mình, cái gì cũng không nói.
“Làm sao vậy, biểu tình của cậu khiến tôi khó chịu đấy!” Nheo mắt lại, Jaejoong không chút vòng vèo nói thẳng.
“Không có gì, tôi chỉ là đang nghĩ, khó trách lúc cậu đến quán của tôi luôn khiến cho khách hiểu lầm.” Cầm tập tài liệu đập lên đùi Jaejoong. “Tôi bảo này ngài Kim, bớt phóng túng một chút, chỗ này tốt xấu gì cũng là câu lạc bộ cao cấp, không phải chỗ buôn người.”
“Cậu có tư cách nói tôi?” Nhướn lông mày, Jaejoong rõ ràng không để lời cảnh cáo của Yoochun trong lòng. “Một học sinh trung học mà lại mở loại câu lạc bộ này mới là quá phận a, huống chi, là cậu bảo tôi cúp học mà!”
Vốn cậu còn định, dù tiết buổi sáng không kịp, ít nhất có thể đi bù vào buổi chiều, ai ngờ, Park Yoochun gọi điện một cú liền làm thay đổi dự định của cậu.
“Tôi là học sinh thật, nhưng tôi cũng cần có cơm ăn, tôi chỉ là chọn nghề kiếm tiền dễ dàng thôi! Còn có, đừng đổ việc cúp học lên người tôi, tôi hẹn cậu buổi tối đến ăn cơm, chứ không có giật dây cậu làm việc xấu.” Phản bác xong, Yoochun bắt đầu xem sổ sách trong quán. “Đúng rồi, biên lai sửa chữa chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-lan-dam-my/830693/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.