Ni Tử không có kinh nghiệm yêu đương nên cũng không biết phải an ủi Đoàn Thính Vãn thế nào.
“Chị Thính Vãn, chị sẽ gặp được người tốt hơn."
Đoàn Thính Vãn dựa vào giường, vẻ mặt hiện rõ sự cô đơn, một lúc sau mới từ từ nói: “Có lẽ vậy.”
Yêu Phó Thừa lâu như vậy, cô cảm thấy mình đã vì Phó Thừa mà làm rất nhiều chuyện, nhưng khi nhìn thấy Giang Tự Châu, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy tự ti như vậy.
Giang Tự Châu sẽ chặn con dao sắc bén muốn đâm vào Phó Thừa, nói cách khác Giang Tự Châu sẽ lao ra bảo vệ anh khi anh gặp nguy hiểm, còn Phó Thừa sẽ vô thức bảo vệ Giang Tự Châu trong vòng tay vào thời điểm trận tuyết lở xảy ra.
Phó Thừa không phải là người tỉ mỉ nhưng anh luôn quan tâm, chăm sóc Giang Tự Châu rất cẩn thận, cả hai thật ngọt ngào và tình cảm, trong mắt họ chỉ có hình bóng của đối phương.
Đoàn Thính Vãn từng tưởng tượng một ngày nào đó Phó Thừa sẽ yêu cô, nhưng cô chưa bao giờ nghiêm túc nghĩ đến việc Phó Thừa đã nói rõ với cô hết lần này đến lần khác.
Tới rạng sáng Giang Tự Châu mới ngủ, khi cậu mở mắt lần nữa, xung quanh không có ai, điện thoại di động đã được sạc đầy, đặt sang một bên, màn hình hiển thị hơn mười giờ sáng. Có một tờ giấy để dưới điện thoại di động, Phó Thừa viết rằng anh phải đến huyện để họp, sau đó sẽ tới bệnh viện, anh dặn cậu nhớ ăn sáng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hoa/3455757/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.