Tại bệnh viện huyện Phong, y tá giảm tốc độ truyền dịch rồi quay sang nhìn Tiêu Cương đang đứng phía sau: "Lát nữa truyền thêm hai chai nữa, xong chai này thì nhớ gọi tôi."
"Cảm ơn." Tiêu Cương nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt luôn nhìn Triệu Lâm trên giường bệnh.
Tất nhiên là y tá biết đây là đội đến hỗ trợ lính cứu hỏa của huyện Phong, cô nhìn đôi mắt to đờ đẫn của Triệu Lâm, cảm thấy vô cùng đau lòng: "Các anh vẫn chưa ăn cơm đúng không? Căn tin ở đây mở cửa 24/24, để tôi nhờ người mang cháo cho các anh."
Bình thường thể chất của Triệu Lâm khá tốt, nhưng đột nhiên lại bị bệnh, cậu ta nằm trên giường chớp mắt, không hề cảm thấy đói, yếu ớt nói: "Tiêu Cương, liên lạc với đội trưởng Phó xem phía bên kia thế nào rồi."
Tiêu Cương hoàn toàn không để ý đến cậu ta, chỉ cảm ơn y tá rồi lại ngồi xuống bên giường mà không nói một lời.
Triệu Lâm nhận ra Tiêu Cương không muốn để ý đến mình nên cậu ta lo lắng và cố gắng ngồi dậy.
"Đừng cử động, kim sẽ tuột ra." Tiêu Cương đứng dậy, đưa tay đỡ Triệu Lâm nằm xuống.
Một tay Triệu Lâm truyền dịch, tay kia nắm lấy cổ tay Tiêu Cương, đôi mắt to đỏ hoe, yếu ớt nhìn chằm chằm anh ta, tủi thân nói: "Sao anh lại không để ý đến tôi?"
Tiêu Cương luôn kiên nhẫn với Triệu Lâm, quen biết nhau nhiều năm như vậy nhưng Tiêu Cương chưa bao giờ nổi giận với Triệu Lâm, ngay cả khi Tiêu Cương và An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hoa/3455752/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.