"Bởi vì anh không muốn lại phải hối hận." Phó Thừa duỗi tay ra, đặt lên mu bàn tay của Giang Tự Châu, anh hơi siết chặt lấy tay của Giang Tự Châu.
Mu bàn tay bỗng nhiên được sưởi ấm, Giang Tự Châu có hơi giật mình, cậu cúi đầu nhìn bàn tay hai người đang nắm lấy nhau, sau đó khó tin nhìn Phó Thừa.
Nhịp tim của cậu lại bắt đầu đập nhanh hơn, cậu nhìn thấy sự nghiêm túc chưa từng có trong con ngươi đen láy của Phó Thừa.
Tay Giang Tự Châu hơi lạnh, cậu cúi đầu nhìn Phó Thừa đang ngồi xổm trước mặt mình.
“Kể từ khi bắt đầu làm cái nghề này, anh chỉ nghĩ đến sự sống và cái chết chứ không hề nghĩ đến chuyện tình cảm. Anh luôn cảm thấy mình quá bận rộn và không có thời gian cũng như sức lực để nghĩ đến những việc khác ngoài công việc. Nhưng khi anh gặp em, anh chợt muốn dừng lại một chút."
"Anh muốn ở bên em thật lâu và làm thật nhiều điều mà trước đây anh chưa từng làm. Mỗi giây phút ở bên em với anh đều rất quý giá."
Giọng nói của Phó Thừa rất dịu dàng, trái ngược hoàn toàn với khung cảnh ồn ào phía sau, ngón tay cái của anh nhẹ nhàng xoa lên mu bàn tay của Giang Tự Châu, anh lấy từ trong túi ra một hộp nhung màu xanh tinh xảo rồi mở ra.
Ba năm trước xảy ra một vụ nổ ở nhà máy hóa chất, Phó Thừa được lệnh dẫn đội đối mặt với nguy hiểm lao vào biển lửa để giải cứu những công nhân bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hoa/3455738/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.