Dù đã tiên liệu trước nhưng câu trả lời dứt khoát của khí linh cũng làm cho Hàn Vũ ngây ngốc hồi lâu.
“Cha ơi, gia gia ơi, bao nhiêu công sức của các người cuối cùng cũng được đền đáp rồi. Ta giờ đây đã có thể tu luyện, công pháp cũng là loại đỉnh cấp, vậy ta sẽ chăm chỉ tu luyện, leo tới đỉnh cao, trở thành một cao thủ bễ nghễ thiên hạ, để không bị người khác ức hiếp nữa.” Hàn Vũ nghĩ vậy, trong lòng hắn hiện giờ đầy hưng phấn, ánh mắt kiên định đầy quyết tâm.
Hồi lâu, Hàn Vũ từ trong những suy nghĩ quay trở lại với thực tại nói: “Tiểu Đản, thế bây giờ ta tu luyện như thế nào?”
“Cái định mệnh nhà mày, lại dám gọi ông đây như thế hả?” Khí linh tức tối quát lên, sau đó nó nói tiếp với giọng điệu đầy khinh thường: “Trong mắt ta, ngươi chẳng khác gì sâu kiến. Lại nói, quan hệ của ta với ngươi từ bây giờ sẽ là chủ tớ, mà bổn tọa là chủ, biết điều thì ta còn chiếu cố cho.”
Khi nghe vậy, ánh mắt của Hàn Vũ lóe lên một chút gian xảo rất khó nhìn thấy rồi trả lời lại rất nhanh chóng: “Ok, no problem, thế giờ ta tu luyện như thế nào, hay để thoát khỏi chỗ này đã rồi nói?”
“Ngươi vừa nói ngôn ngữ gì vậy? Sao ta cứ có cảm giác cái gì đó không đúng lắm.” Khí linh mờ mịt hỏi.
“Không có gì, đơn giản là đồng ý mà thôi, ngươi nghĩ nhiều rồi, giờ thì quay lại vấn đề chính đi, giúp ta mạnh lên thì ngươi cũng sớm hồi phục.” Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hanh/228920/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.