Về đến nhà, thấy cổng đã được ai đó để mở, Khanh cứ vậy mà phóng xe vào sân, không một chút ngạc nhiên hay lo lắng. 
"Tao mua đồ ăn tối rồi. Mày lên tắm gội đi, rồi xuống ăn." 
Nghe thấy tiếng xe máy chạy vào sân, Trang từ trong nhà lao ra, cố gắng nở nụ cười hữu nghị trên môi. 
"Ừ." 
Sự có mặt của Trang ở nhà Khanh bất cứ lúc nào, đặc biệt là mỗi khi cô ấy giận dỗi gia đình, giống như một điều hiển nhiên, không có gì phải thắc mắc. Vì thế nên, Khanh cũng không hề có câu hỏi nào cho sự hiện diện của Trang ở đây, và chấp nhận điều đó như một lẽ thường tình, không cần phải hỏi nguyên do. 
"Tối nay tao ngủ ở đây nhé?" 
Trang lẽo đẽo bước theo sau Khanh nài nỉ. 
"Ừ." 
"Ở luôn mấy ngày đấy." 
"Ừ." 
"Mà có khi ở ở đến hết đời luôn." 
Khanh chợt dừng lại, quay sang ngó qua vẻ mặt ủ ê của Trang, rồi tiếp tục bước vào trong nhà. 
"Ừ." 
"Này. Thái độ của mày như vậy là sao hả? Muốn đuổi thì cứ nói thẳng, không phải miễn cưỡng như thế." 
"Ừ. Thế đi đi." 
"Mày..." 
Với bản tính mạnh mẽ, chẳng chịu thua ai, nên Trang nhất định không chịu làm lành với chồng trước, vì thế nên mới sang đây tá túc nhờ cô bạn thân của mình. Bởi nếu về nhà mẹ đẻ, chắc chắn cô lại bị ông bà mắng cho một trận nữa. Vậy mà chẳng những không được lời động viên nào, lại còn bị cái thái độ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-duyen/3417784/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.