******Ma cung*****
Thiên Lam cúi đầu nghe Dực Thiên giáo huấn một hồi. Cái miệng nhỏ chu lên ủykhuất. Dực Thiên sao một hồi hung hăng giáo huấn nàng, rốt cục cũng chốt lại một câu:
- Lam nhi, hiểu rõ chưa, không được phép có lầnsau. Không được tự tiện gây chuyện, muội ăn no không có chuyện gì làm tự mình đưa ra cho người ta đánh sao?
- Muội biết rồi, đi tìm huynh cũng bị mắng. Thiên Lam lẩm bẩm bất mãn.
- Muội nói cái gì, hửm.
Dực Thiên hung hăng trừng nàng. Thiên Lam trong lòng thầm kêu không ổn. Cuối cùng cũng nhớ ra chuyện quan trọng.
- Dực Thiên ca ca, huynh sẽ lại đại náo Thiên cung có phải không.
Tuy ngữ là đang hỏi nhưng ngữ điệu là đang khẳng định. Thu lại bộ dáng ngây thơ của chính mình, trên mặt Thiên Lam nặng trĩu nỗi buồn. Không hiểusao khi nhìn bộ dáng này của nàng, Dực Thiên khẽ thở dài trong lòng.Nàng không còn là Lục công chúa vô ưu vô sầu, ngây thơ hồn nhiên nhưtrước đây nữa. Cũng không còn là. Lam nhi luôn quấn lấy hắn và ThủyBích, 500 năm qua lẽ nào nàng luôn sống như vậy. Hắn biết nàng năm đó đã cố gắng hết sức bảo hộ tình yêu của hắn cùng Thủy Bích. Thiên cung lànhà của nàng, mà hắn lại muốn phá hủy nó. Nàng không đáng phải chịu nỗiđau đó nhưng uất hận 500 năm quá há có thể dễ dàng buông xuống, ThủyBích chết như vậy hắn không thể không hận được sao. Kết quả cuối cùngvẫn là hắn thà gây tổn thương cho Thiên Lam cũng không tình nguyện từ bỏ hận thù trong lòng.
- Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-duyen-tien-ma-ma-hau-la-thien-gioi-cong-chua/22844/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.