Chương trước
Chương sau
Sau khi đến Nghị Sự Điện, chúng tu sĩ cao tầng của Hợp Hoan Tông nhận được một tin tức tốt. bọn họ biết, đã có cao nhân, đến trợ giúp Hợp Hoan Tông, vượt qua hạo kiếp lần này. Trước hết, bọn họ không cần biết vị cao nhân này muốn thù lao là gì, chỉ cần hắn, có thể ra sức giúp đỡ tông môn vượt qua nguy hiểm là tốt nhất.
Thế là mọi người vô cùng tích cực, nhanh chóng đi khắp Ngọc Nữ Thành phát ra thông báo. Rất nhanh, chưa đầy một giờ, khắp nơi Hợp Hoan Đảo, đều có gián thông báo. Những nữ tu sĩ xem thông báo, thì rất bất ngờ và vô cùng vui vẻ. Một truyền mười, mười truyền trăm, trăm tuyền ngàn... Miệng truyền miệng, thế là, lại sau hai giờ, đã có bảy thành đệ tử Hợp Hoan Tông, biết được tinh tức này. Mọi người cùng nhau bàn tán, có người không thể chờ đợi nữa, đứng ra muốn trải nghiệm ngay lập tức. Nhưng vị nữ tu sĩ này, lại được bằng hữu của nàng khuyên nhủ, muốn nàng chờ đợi người khác đi trước, để xem kết quả ra sau, rồi hãy tình tiếp.
Ở bên trong một tửu lâu, buôn bán bình thường, lúc này có một nhóm người đang xì xào nói chuyện với nhau.
Một vị nữ tử có nước da hơi ngâm đen, nàng có cặp mắt to tròn, miệng nhỏ xinh, hai má đều có lún đồng tiền, ngực và mông còn đang phát dục. Nàng là một loli, nàng nhìn một đám đồng bạn, đang ngồi phía đối diện mình, mở miệng nói. "Muội đã quyết định, muội sẽ đi đến tổng bộ báo danh. Hạ Thanh Thanh tỷ, Nhậm Doanh Doanh tỷ, Lệ Thắng Nam tỷ, ba người không đi muốn đi cùng muội sao? Chúng ta, vào tông môn cũng lâu rồi. Bốn người chúng ta tới cùng một nơi, người trong gia đình đều nhờ chúng ta, mà có được cuộc sống tốt hơn. Tuy thời gian ngắn ngủi, chỉ kéo dài 5 năm, thì bị bọn giặc cỏ giết sạch thôn dân trong trấn. Gia đình của bốn người chúng ta, cũng không thoát khỏi kiếp nạn này. Gia gia, nải nải, gia mỗ, mỗ mỗ, phụ thân, đều bị bọn giặc cỏ giết hết, chỉ còn lại mẫu thân của chúng ta, là bị bọn chúng mang về sơn trại.
Ngay hiện tại, nói không chừng, mẫu thân của chúng ta, đang bị bọn chúng làm nhục đâu. Nếu ba người bọn tỷ, không muốn trả thù cho mọi người, thì muội sẽ đi báo danh một mình. Tuy tu vi của muội, chỉ vừa đạt cửu tinh Luyện Khi Cảnh, không có bản lãnh gì nhiều, nhưng muội quyết chí cố gắn tu luyện. Muội muốn cứu mẫu thân, ra khỏi nanh vuốt của bọ giặc cỏ, muội muốn trả thù cho tất cả mọi người trong thôn trấn. Muội không xinh đẹp bàng các tỷ, muội phải dựa vào bản thân cố gắng, tự mình đi lên."
Vị nữ tử ngồi đối điện có cặp mắt phượng long lanh, trán dô, sống mũi cao thon dài, miệng anh đào, cằm chữ V, hai má cao, nàng là một loại nữ nhân hại nước hại dân. Theo thời gian, sau này chắc chắn, nàng sẽ trở thành một đại mỹ nhân, thập đại mỹ nhân có một vị trí cho nàng. Nàng nhìn vẽ mặt chứa đầy cảm xúc, của vị nữ tu sĩ da ngắm đen, nàng mở miệng nói. "Dạ Vy, muội bình tĩnh lại một chút đi nào. Bọn tỷ đâu có nói, là bọn tỷ sẽ không đi cùng muội, đến đó tu luyện đâu.
Tỷ nói cho muội biết, để tu cho sĩ tăng nhanh tu vi, chỉ có vài cách mà thôi.
Thứ nhất là, tu sĩ này trực tiếp thôn phệ chân nguyên của một tu sĩ khác, để giúp tu vi của bản thân tăng cao. Đây là cách tu luyện của tà ma ngoài đạo, thường xuất hiện trong Ma Môn.
Thứ hai là, thải âm bổ dương hoặc là thải dương bổ âm, đây là pháp môn song tu. Hợp Hoan Tông chúng ta chính là chuyên gia trong chuyện này.
Ta nghĩ, sư tổ tìm người đến giúp chúng ta tăng cao tu vi, chính là muốn chúng ta, cùng nam tu sĩ tiến hành song tu. Trước đây, bốn người chúng ta bưởi vì, không muốn sử dụng biện pháp song tu, cho nên tu vi mới tăng trưởng chậm chạm như thế này.
Với lại, ai nói muội không xinh đẹp, nước da của muội hơi ngâm đen, trong mắt các nam tử, muội là hàng hiếm đấy. Với lại, năm nay muội mới có 15 tuổi, ba người chúng ta cũng chỉ hơn muội một tuổi, chúng ta còn rất nhiều thời gian, muội đừng lo. Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Tu sĩ báo thù, trăm ngàn năm vẫn không muộn. Nên muội cứ chậm rãi, đừng quá nôn nóng."
Dạ Vỵ không phục, ngàng mở miệng tranh cải. "Phải đợi đến khi nào, chúng ta mới có thể cứu ra mẫu thần và trả thù cho mọi người. Những lời của Thanh Thanh tỷ nói, muội cũng hiểu được, nhưng chúng ta có thể lựa chọn cách khác sao? Hiện tại, tông môn đang ở trong tình trạng nguy hiểm. Đã nhiều lần, muội nghe được người khác nói, tông môn chúng ta có thể, sẽ bị Ma Môn thâu tóm.
Tu vi của chúng ta lại ở tầng lớp thấp kém nhất, một khi chém giết xảy ra, chúng ta muốn bảo vệ bản thân, còn chưa xong, nói gì, muốn giết địch cứu người. Ý muội đã quyết, cho dù là song tu, muội cũng muốn đi báo danh, muội không muốn dựa vào người khác đến bảo vệ, để có được an toàn."
Hai vị nữ tử còn lại nhìn nhau, cùng mở miệng nói. "Ta cảm thấy lời của Dạ Vy nói rất đúng, hiện tại biện pháp này là tốt nhất đối với chúng ta và tất cả tu sĩ của tông môn. Ta không muốn trở thành đồ chơi, trong tay bọn Ma Môn hay bọn giặc cỏ đâu. Ta đồng ý, ý kiến của Dạ Vy, ta sẽ cùng muội ấy đi báo danh, để trở thành nhóm người được tu luyện sớm nhất."
Vị nữ tu sĩ còn lại cũng mở miệng nói. "Ta Lệ Thắng Nam, ta cũng đồng ý với ý kiến của Dạ Vy muội và Doanh Doanh tỷ. Ta cũng không muốn, trở thành nô lệ trong tay người khác. Thanh Thanh tỷ nhanh đưa ra quyết định của mình đi, nếu không ba người chúng ta sẽ đi báo danh trước, càng sớm càng tốt, ta nghĩ người khác cũng nghĩ như bọn ta."
Hạ Thanh Thanh dùng tay che trán, nàng bất đắt dĩ mở miệng nói. "Được rồi, chuyện đã đến nước này, chúng ta cũng không có cách nào tốt hơn để giải quyết. Thời thế xô đẩy chúng ta, để chúng ta làm ra lựa chọn, mà chúng ta không muốn, chỉ vì chúng ta muốn sinh tồn, muốn sống tiếp mà thôi."
Nói xong, bốn người rời khỏi tửu quán, nhanh chân tiến về vị trí tổng bộ Hợp Hoan Tông để báo danh.
Sau một giờ liên tục đi đường, bốn người đã đến được tổng bộ Hợp Hoan Tông. Bốn người đi vào khu vực vừa được dụng lên để báo danh.
Khu vực báo danh, bố trí rất đơn giản, phía bên ngoài có để một dảy ghế, để cho tu sĩ ngồi nghĩ trong khi chờ đợi. Bên trong phòng thì có một cái bàn và hai cái ghế, một cái dùng cho người tiếp nhận tu sĩ đến ghi danh, một cái là dành cho người muốn được ghi danh ngồi nghĩ.
Thông báo vừa với được phát ra, nên không có nhiều người ghi danh, cho nên bốn người không cắm xếp hàng chờ lượt. Người chủ trì ghi danh chính là nhị trưởng lão Dạ Phiêu Phiêu, nàng cũng rất muốn được đi vào kết giới để tu luyện, nhưng lại bị tông chủ cử đi làm việc này, bất đắc dĩ, nàng phải đến đây ngồi trực, sau một ngày sẽ có người đến thay ca.
Trong lúc Dạ Phiêu Phiêu không chuyện gì để làm, thì Dạ Vy xuân phong tiến vào phong ghi danh, nàng nhìn thấy nhị trưởng lão Dạ Phiêu Phiêu, thì mở miệng nói. "Để tử tên là Dạ Vy, xin ra mắt nhị trưởng lão. Đệ tử là ngoại môn đệ tử, có tu vi cửu tinh Luyện Khí Cảnh, đệ tử đến đây báo danh, muốn được vào trong kết giới tu luyện ạ."
Dạ Phiêu Phiêu thấy vậy, liền cầm lấy một thẻ bài trong rổ đưa cho Dạ Vy, nàng mở miệng nói. "Tốt, đây là thẻ bài chứng nhận. Ngươi nhanh đi vào trong tu luyện đi, chúc ngươi tu vi tiến triển nhanh chóng."
Ngay sau đó, nàng nhìn ra bên ngoài, thấy bên ngoài còn có ba người, thì bảo họ cùng vào. "Ba người đang ở bên ngoài, cùng vào đi thôi, hiện tại chưa có đông người, không cần xếp hàng."
Nghe nhị trưởng lão nói như vậy, ba người Hạ Thanh Thanh, Nhậm Doanh Doanh và Lệ Thắng Nam đồng loạt đi vào. Ngay sau đó, ba người cũng lần lượt báo lên tên tuổi, chức vị trong tông môn, liền lấy được lên bài chứng nhận.
Dạ Phiêu Phiêu nhìn lấy bốn tiểu mỹ nhân, thì thở dài, nàng mở miệng nói nhỏ, chỉ đủ để bản thân nàng nghe thấy. "Thật tội nghiệp, 4 tiểu mỹ nữ, ai nấy cũng như hoa như ngọc, lại sinh ra không gặp thời, gặp phải kiếp nạn lần này."
Được sự hướng dẫn của nhị trưởng lão, cũng như trên lệnh bài chứng nhận, có chỉ dẫn đường đi. Bốn nàng rất nhanh liền đi tới động phủ của sư tổ, trong Hợp Hoan Tông có lưu truyền, động phủ của sư tổ chính là Thánh Địa của Hợp Hoan Tông. Tại vì, sau nhiều năm thành lập, sư tổ là người duy nhất của tông môn, có thể đột phá lên Nhập Đạo Cảnh, từ đó su tổ trợ giúp Hợp Hoan Tông trở thành đỉnh cấp trong các thế lực nhị lưu.
Bốn nàng tiến vào bên trong động phủ, thì phát hiện nơi đây không có ai. Không gặp được sư tổ, để cho các nàng có chút thất vọng, nhưng rất nhanh, các nàng hiểu ra, ở thời gian tiếp theo sẽ có rất nhiều người lui tới nơi này, vì vậy sư tổ đã chuyển sang động phủ khác.
Bên trong động phủ trống trơn, chẳng có vật gì cả, chăn gối, bồ toàn trận bàn, đã được Võ Hồng Tuyết mang đi tất cả. Bên trong động phủ, chỉ còn một kết giới linh lực, một trận pháp dịch chuyển phạm vi ngắn, chỉ cần tu sĩ cầm theo lệnh bài chứng nhận, tu sĩ đó sẽ được dịch chuyển mang đến một căn phòng riêng biệt.
Đều này, được Hạo Nam cẩn thận ghi lên một tấm bảng hướng dẩn, vì thế, bốn nàng vừa nhìn liền biết, đều tiếp theo mình phải làm. Bốn tỷ muội ôm lấy nhau, để cổ vũ sỉ khí cho nhau, sau đó từng người bước vào trung tâm trận pháp. Nhận được chất xúc tác ,cũng như chia khóa từ lệnh bài, trận pháp liền khởi động, lần lượt duy chuyển bốn nàng, đi đến bốn căn phòng khác nhau.
Tuy là những căn phòng riêng biệt, nhưng mọi đồ vật bên trong đều được Hạo Nam bố trí giống nhau. Bốn nàng được đưa đến bốn căn phòng khác nhau, bên trong có một cái giường đá, một cái bàn đá và hai cái ghế đá. Bên trên giường đá, có trải chăn và hai cái gối ngủ, còn có treo rèm giường. Trên bàn đá thì có trải một tấm khăn lụa, xung quanh vách tường đều có treo vải lụa. Tất cả mọi thứ đều có màu đỏ, rất giống phòng tân hôn.
Bốn tiểu mỹ nhân ở bốn căn phòng riêng biệt, đều có chung một tâm trạng, bốn nàng vô cùng hồi hộp, tim đập liên hồi, trong lòng bọn họ đều nghĩ. "Chẳng lẻ, nơi đây không đơn giản là song tu. Mình bước vào đây, có nghĩa là mình sẽ gã cho người cùng mình song tu, hay sao?"
Ở trên mặt bàn đá có một cái nút, có thể nhấn vào, bên ngoài tấm bảng hướng dẩn đã có nói, khi tu sĩ được dịch chuyển vào trong phòng, thì trong vòng nữa giờ phải nhấn nút thông báo, sau nữa giờ nếu còn chưa nhấn nút, thì tu sĩ đó sẽ bị đưa ra ngoài để nhường chỗ cho người khác, nếu chó người đang chờ đợi.
Dạ Vy là người có ý chí kiên định nhất, nàng đả quyết định việc gì, thì sẽ không bao giờ đổi ý. Cho nên, vừa bị dịch chuyển vào một căn phong xa lạ, có hoàn cảnh giống như phòng tân hôn, nàng có hơi ngạc nhiên và cùng quan sát mọi thứ một lượt. Sau khi xem xong tất cả, nàng liền nhấn nút thông báo, báo động đã có người đến, đang chờ ở bên trong phòng.
Hạo Nam đang ở bên trong Tiểu Hành Tinh, cùng chúng nữ uống rượu vui đùa, thì phát hiện có người đi vào khu vực tu luyện, đã có người đưa đến miệng để cho hắn thưởng thức. Ngay tức khắc, hắn liền phân ra một phân thần tiến về căn phòng của Dạ Vy.
Rất nhanh, Hạo Nam liền xuất hiện bên trong phòng, của Dạ Vỵ. Hạo Nam phát hiện, người đến hiến thân đầu tiên lại là một tiểu loli, một tiểu mỹ nhân, nàng có nước da ngâm đen, chỉ cao tầm 1m5, nàng vẫn còn đang trong quá trình quát dục. Hạo Nam xuất hiện trước mặt Dạ Vy hơi đột ngột, làm cho nàng hơi giật mình, theo bản năng lùi về phía sau vài bước.
Hạo Nam có chúc mong đợi, hắn nhìn về phía Dạ Vy mở miệng nói. "Tiểu mỹ nhân, nàng là người đầu tiên đến nơi này tu luyện, nơi đây không phải là nơi để nàng đến chơi. Nàng có đủ hiểu biết, khi nàng đến đây, chúng ta sẽ làm chuyện gì chứ?"
Lúc này, Dạ Vỵ đã bình tĩnh lại, nàng nhìn về phía Hạo Nam, đánh giá hắn. Làng da của Hạo Nam, có màu cổ đồng, mày kiếm, mắt to sáng, mũi to và cao, miệng rộng, má cao, cằm chẻ, khuôn mặt max điểm. Đều làm cho Dạ Vy bất ngờ là, Hạo Nam ăn mặc theo kiểu hiện đại, hắn mặc quần áo body, cơ ngục và cơ bụng hiện rỏ lên sau lớp áo, phần hạ bộ thì u lên một cục, vừa nhìn liền biết mệnh căn của nam nhân.
Dạ Vy có chút ngượng ngừng của thiếu nữ, nàng bậm môi, mở miệng nói. "Ta đương nhiên biết, bên ngoài tuyên truyền, vào nơi tu luyện có thể tăng cao tu vi, chỉ là nói cho dể nghe. Ta thừa biết, để tăng cao tu vi chỉ có hai cách. Cách thứ nhất là, cướp đoạt chuyên nguyên của người khác, để giúp cho tu vi của mình tăng cao. Cách thứ hai là, nam nữ song tu, thái dương bổ âm hay là thái âm bổ dương. Hợp Hoan Tông chúng ta, có thể xưng là người chuyên nghiệp trong việc này, cho nên ta phải cùng ngươi song tu chứ gì."
Hạo Nam nghe Dạ Vy nói, thì gật đầu rồi lắc đầu, hắn mĩm cười nói. "Nàng chỉ đoán trúng một nữa, đó chính là, chúng ta sẽ cùng nhau song tu. Nhưng, từ nay về sau, nàng chính là nữ nhân của ta, chỉ được phép ăn nằm cùng ta, không được phép cùng người khác song tu, hiểu chưa."
Dạ Vy nghe nghe Hạo Nam nói, thì đỏ mặt, trong lòng nàng nghĩ. "Chẳng lẽ, đây chính là, bá đạo lão bản trong truyền thuyết sao? Chưa làm chuyện gì hết, mà đã tuyên bố chủ quyền rồi. Khi đến đây nàng dự định là, nàng cùng nam tử song tu, sau khi tu vi đại thành, sẽ cứu mẫu thân thoát khỏi bọn giặc cỏ, sau đó hai mẹ con sẽ ở ẩn bên trong Hợp Hoan Đảo, sẽ không đi ra thế giới bên ngoài nữa." Lúc này, Dạ Vy bị sự bá đạo và sự soái khí của Hạo Nam, tác động đến trái tim nhỏ bé, chưa có nhiều kinh nghiệm của nàng. Lúc này, trong trái tim của nàng, đã có thêm một bóng hình của Hạo Nam, tuy chỉ vừa hình thành, hết sức mở ảo, nhưng sao khi hai ngươi song tu, hình ảnh của Hạo Nam trong trái tim nàng, chắc chắn sẽ rỏ nét vô cùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.