Đám nữ đệ tử Hợp Hoan Tông, mang theo Lệ Tuyết Mai gấp rút lên đường. Hạo Nam ẩn núp trong bóng tối, trong lòng hắn thầm nghĩ. "Làm người tốt phải làm cho đến cùng. Tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên." Thế là hắn cũng bám theo sau lưng đám người Hợp Hoan Tông, ẩn núp bên trong tối để bảo hộ đám người bọn họ. Lúc này Hạo Nam mới biết được, người hộ đạo vất vả như thế nào. Người hộ đạo phải sẵn sàng trong mọi hoàn cảnh, phải luôn luôn chú ý nhất động nhất tĩnh, của đối tượng mà mình muốn bảo vệ. Đều quan trọng là không để đối phương phát hiện, những lúc ra tay giúp đỡ, phải làm như đều đó nhất định xảy ra, nó là hoàn cảnh tự nhiên tạo nên.
Trong lòng thiên tài tất nhiên có ngạo khí, nếu để cho hắn phát hiện, bản thân mình không là gì cả. Cho dù mình là thiên tài, nhưng vẫn cần người che chở, thiên tài cũng có thể chết non. Kể từ đó, kẻ được cho là thiên tài sẽ không còn đầy đủ tự tin nữa, lòng tin bị đã kích nghiêm trọng. Thiên tài tự cường và thiên tài có chỗ dựa hoàn toàn khác nhau.
Thiên tài tự cường, thì giành giật từng chút một tài nguyên, liều mạng tranh đấu, khôn sóng mống chết, nếu loại thiên tài này trưởng thành, người này sẽ hết sức khủng bố. Thiên tài có chỗ dựa thì khác, bọn họ có được người hộ đạo bảo vệ, tính mạng an toàn, không chân chính vào sinh ra tử, mọi thứ quá thuận lợi, lâu ngày sẽ hình thành tính cách, ngông cuồng ngạo mạng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-chuyen-nhan-sinh/1790783/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.