Sau khi đi vào nhà, chúng nữ ôm chặt Hạo Nam một lúc, thì Mộng Như Tiên mở miệng nói chuyện. "Lão công, chàng đã đi đến nơi nào, mà hơn 3 năm, mới chịu quay trở lại. Ba người bọn muội, ở nhà thật là, nhớ lão công dữ lắm."
Liễu Như Mộng nghe vậy cũng nói vào. "Đúng vậy. Ở hai năm đầu, bọn muội có thể tập trung tu luyện, dùng tu luyện để giết thời gian. Nhưng một năm tiếp theo, quá trình tu luyện càng khó khăn, hầu như không có tiến triển. Bọn muội không có việc gì để làm, nên thường xuyên nhớ đến lão công. Lâu ngày nhớ mong, nên dần dần sinh ra ảo tưởng, cũng may bọn muội là tu sĩ, tinh thần mạnh mẽ hơn người thường. Nếu bọn muội là người thường, nói không chừng, bọn muội đã phát điên mất rồi. Càng xuôi xẻo là, một tháng gần đây, lúc Như Ngọc đi ra ngoài siêu th,ị mua thêm thức ăn, thì bị một đám thanh niên bắt gặp. Thế là, bọn hắn mỗi ngày, đều đến trước cửa nhà hò hét, muốn làm quen với bọn muội."
Nhang Như Ngọc cũng tham gia náo nhiệt, mạng chu miệng nói vào. "Đúng vậy. Đúng vậy. Bọn chúng thật buồn nôn, bám dai như đĩa. Hôm nào cũng đến đây, la hét một lúc mới chịu rời khỏi. Khi nảy, lão công nhấn chuông, mà bọn muội cứ nghĩ, là những tên dở hơi đó lại đến, nên mặc kệ."
Hạo Nam cười một cách đê tiện, mở miệng dỗ ngọt vuốt mông, ba vị nữ nhân của mình. "Hắc hắc. Cái này là do các nàng rồi, tại ba nàng xinh đẹp quá mà, nên người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-chuyen-nhan-sinh/1790777/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.