Mọi người nghe Thảo Bách Sâm tuyên bố giải tán thì mạnh ai về nhà nấy, một ít người thì xì xào bàn bán.
"Không ngờ tóp mười hào kiệt lại mạnh mẻ như vậy?"
"Đúng vậy, bọn họ cùng cảnh giới khó có đối thủ, mà còn có thể vượt cấp chiến đấu."
"Thật là hâm mộ quá đi."
Mọi người chung quanh nhao nhao tán đi, tiếng ồn ào củng dần dần lắng xuống. Lúc này Lục Tiểu Phụng đi lại trước Hạo Nam vỗ vai hắn một cái, mặt nhăn mày nhó như đít khỉ lên tiếng nói.
"Hạo Nhiên hiền đệ, sức chiến đấu của ta chỉ được xếp vào hạng chót nhất trong tóp 10 cao thủ thật mất mặt quá đi."
Hạo Nam cười cười lên tiếng nói : "Tiểu Phụng huynh đừng có thấy không đủ, hàng ngàn hàng vạn người mà huynh có thể đứng hạng mười củng đủ hãnh diện rồi. Huống chi huynh lại là tán tu, làm sao có thể so sánh với tu sĩ của siêu cấp môn phái cho được."
Lục Tiểu Phụng nghe Hạo Nam nói thì trong lòng nghĩ. "Đúng à, tài nguyên tu luyện của mình phải tự tranh thủ đi kiếm. Bọn họ thì nhờ vào môn phái cung cấp, mình thua bọn họ củng đâu có gì phải mất mặt chứ." Nghĩ vậy tâm trạng của hắn liền tốt hẳn lên, liền mở miệng nói : "Đúng vậy à, tư chất của ta chưa chắt gì thua đám người bọn họ, chỉ trách ta không có đủ tài nguyên để tu luyện mà thôi. Huynh đệ chúng ta đi uống rượu tiếp đi thôi."
Nói xong hai người đi tới một tửu điếm tương đối đông khách gọi một số món ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-chuyen-nhan-sinh/1790731/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.