Dũng đưa ra trước mặt tôi một tờ giấy rồi anh nói
--Anh nghĩ em khó vào đó lắm Nếu không được ai giúp đỡ. Đây là số điện thoại của Hương. Nếu may mắn em có thể được cô ấy đưa vào dễ dàng, anh bất tài chỉ có thể giúp em được tới đây thôi coi như một phần anh chuộc lại những lỗi lầm và lúc xưa Anh gây ra cho em. Hi vọng em và Tú may mắn .
Tôi cầm chặt tờ giấy rồi cẩn thận ẵm con ra ngoài xe, trước khi xe rời đi tôi có nhìn vào nói với Dũng lời cảm ơn chân Tú vì chí ít ra những chuyện mà Tú làm anh đã không để bụng
Ngoài đường sương xuống lạnh lẽo Cu Bo được tôi ấm trong lòng nãy giờ con cũng đã ngủ lại, tôi ngồi xuống cạnh bên đường một tay ôm Bo một tay chần chừ nhìn vào số điện thoại trên tờ giấy đang cầm một lúc, rồi quyết định cầm điện thoại bấm số gọi chuông điện thoại tút một hồi sau đó thì tắt, chẳng có ai bắt máy. Tôi kiên nhẫn và gọi thêm lần nữa
tút
tút
tút
– Alo ?ai đó
Giọng nói nhẹ nhàng của cô gái vang lên khiến tôi mừng rỡ
-- Có phải số này của cô Hương không vậy ?
--Đúng rồi chị là ai
--Tôi-- tôi ---là Lam ---là ..
Tôi chưa nói với câu bên kia tiếng của Hương đã xen vào
--chị là Lam vợ của anh Tú đúng không ạ ?
--Là tôi.
Hương Cô giúp tôi cho tôi gặp Tú được không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723768/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.