Tôi lại nhìn cô ấy biểu cảm ấy có lẽ ko gạt tôi thì phải, thái độ khi nói chuyện chân Tú lắm,nhìn ra hướng xem tôi thấy còn hai đến ba người đàn ông đi theo đang đứng bên xe Tú nên tôi hơi yên tâm nhưng vẫn muốn nán lại xem Tú tới đây làm gì nên tôi không chần chừ đưa cuBo sang cho cô ấy rồi nói
-Vậy làm phiền cô đưa con tôi vào xe trước được ko. Tôi muốn đứng lại đây đợi chú ấy.
-Vâng vậy để em bế bé vào xe nghỉ trước nhé chị.
-Cảm ơn cô
Tôi nhìn theo cô ấy đưa Bo vào tận bên trong xe xong mới an tâm mà nhìn vào trong nhà để mà theo dõi.
Lúc này Tú ngồi ung dung trên ghế, tay chú ấy cầm tờ giấy gì đó quăng mạnh xuống bàn làm cho ba con người kia vừa đi lại gần xem, vừa tỏ thái độ sợ hãi
Tiếp sau đó chẳng để tôi kịp hiểu bên trong tờ giấy viết những gì, chợt mẹ Dũng sau khi xem xong, bà ấy thay đổi thái độ, biểu cảm trên gương mặt ban đầu là bất ngờ rồi chuyển sang hốt hoảng rồi tiếp đến là giận dữ, bà liền quay sang Dũng mà gào lên
-Dũng thế này là thế nào trời ơi 5 tỷ, con tại sao lại nợ người ta đến 5 tỷ, bán cả cái nhà này đi cũng ko đủ trả nợ đâu con ơi?
-Mẹ bình tĩnh đi, chẳng phải còn có cái siêu thị sau con sang cho họ chứ việc gì mà mẹ phải lo
-Mày ...mày ...mày làm quái gì mà mắc nợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723749/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.